CHÀNG NGỐC - Trang 429

trong mắt ngài. Thưa ngài, tôi tin chắc như đinh đóng cột rằng ngài là
người tốt bụng hơn người khác. Tôi không đồng ý với Doctorenko, tôi bất
đồng quan điểm với cậu ấy về vấn đề này. Tôi sẽ không bao giờ nhận của
ngài lấy một đồng kopek, nhưng ngài đã giúp đỡ mẹ tôi nên tôi có bổn phận
phải cảm tạ ngài, cho dù phải cố gắng vượt qua những điều ngần ngại. Dù
sao tôi cũng đã nhìn ngài bằng con mắt khác hẳn và tôi thấy cần phải trình
báo với ngài như vậy. Tôi nghĩ rằng từ nay về sau chắc chắn không thể có
mối liên hệ nào giữa chúng ta nữa. Antun Burdovski.

P.S. Số tiền còn thiếu ở khoản hai trăm rúp sẽ được trả dần cho đến hết”.
– Toàn những chuyện vớ vẩn! - Lizaveta Prokofievna vừa ném trả lại

mảnh giấy vừa kết luận, - không bõ công đọc. Mà ông cười gì thế?

– Phu nhân hãy thú thật là phu nhân cũng lấy làm thú vị khi được đọc

bức thư đi chứ!

– Thế cơ đấy! Khi được đọc những lời ba hoa xích đế kia cơ đấy! Thế

chả lẽ ông không thấy là tất cả bọn chúng đều mất trí vì tự phụ và hiếu
danh sao?

– Đúng thế thật, nhưng dù sao ông ấy cũng đã nhận lỗi, đã đoạn tuyệt

với Doktorenko, và thậm chí ông ấy càng hiếu danh thì cái hiếu danh của
ông ấy càng có giá trị hơn. Ồ, phu nhân thật trẻ con quá đấy, phu nhân ạ!

– Ông định ăn một cái tát của tôi đấy à?
– Không, tôi không hề có ý định như thế. Nhưng tôi biết là phu nhân

thích bức thư lắm đấy mà không dám nói ra. Làm sao mà phu nhân lại cứ
phải xấu hổ vì những cảm xúc của chính mình? Phu nhân thì lúc nào cũng
thế thôi.

– Từ nay ông đừng có tính chuyện bước chân vào nhà tôi nữa! -

Lizaveta Prokofievna nhảy dựng lên, mặt tái đi vì tức giận. - Từ nay tôi sẽ
không bao giờ còn tơ tưởng đến ông nữa hết!

– Thế nhưng ba hôm sau nữa phu nhân lại đâm bổ đến để bảo tôi đến

nhà… Mà phu nhân không biết xấu hổ à? Những cảm xúc như thế là những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.