CHÀNG NGỐC - Trang 464

danh vọng của mình, nhưng dù cho một kẻ thận trọng bậc nhất đi nữa cũng
đâu làm sao tránh cho khỏi những lúc gạch ngói trên nóc nhà láng giềng rớt
trúng đầu. Mà một viên gạch loại đó sắp rớt lên đầu cái đám công chúng
cao trọng đang ngồi quây quần nghe nhạc đây.

Muốn đi từ khu chỗ ngồi nghe nhạc xuống bục dàn nhạc, phải trải qua ba

bậc cấp. Đám người ấy dừng lại trên bậc đầu tiên. Họ lưỡng lự không biết
có nên bước xuống hay không. Nhưng một phụ nữ đã tiến bước; chỉ có hai
người trong đám dám theo chân nàng. Một vị là một trang trung niên có
dáng dấp hơi khiêm tốn, bề ngoài thì có vẻ cao trọng đấy, nhưng mà xét tận
gốc rễ thì rỗng tuếch. Đó là hạng người chẳng ai biết đến và cũng chẳng
biết ai hết. Còn anh chàng thứ hai đeo dính theo người phụ nữ là một tên ăn
mặc rách rưới và phong mạo cũng rất đáng ngờ. Chẳng còn ai khác bước
theo người đàn bà kỳ dị ấy nữa, nhưng lúc bước xuống bậc cấp, nàng cũng
chẳng buồn nhìn lại, hình như đối với nàng, thiên hạ có đi theo hay không
thì cũng mặc. Nàng cười, nàng nói to tiếng như cũ, nàng ăn mặc thật đúng
điệu, thật sang nhưng hơi quá lộng lẫy hơn cả mức cần thiết. Nàng bước
sang phía bên kia dàn nhạc, đến vườn hoa mà cạnh vệ đường có một cỗ xe
ngựa đang đợi chờ ai đó.

Đã hơn ba tháng nay, hoàng thân đã không gặp nàng. Từ lúc ở Petersburg

xuống đây, ngày nào chàng cũng định đến thăm nàng; nhưng có lẽ một linh
cảm huyền nhiệm nào đó đã ngăn bước chàng. Ít ra, chàng cũng không
tưởng tượng được cái việc gặp gỡ nàng rồi sẽ ra sao, và đôi lúc chàng đã cố
gắng tưởng tượng ra cảnh ấy, trong nỗi sợ sệt. Chàng chỉ thấy rõ rằng cuộc
viếng thăm đó hẳn sẽ nặng nề lắm. Suốt trong sáu tháng đó, lắm lúc chàng
nhớ lại cái ấn tượng đầu tiên mà khuôn mặt người đàn bà ấy đã in đậm
trong tâm trí chàng khi chàng mới chỉ nhìn thấy bức chân dung của nàng;
nhưng chỉ đến cái ấn tượng mà bức tranh ấy in dấu trong chàng, khi chàng
nhớ lại, cũng đã nặng nề nhiều rồi. Cái tháng chàng sống ở vùng tỉnh lẻ và
gặp nàng gần như mỗi ngày kia đã khiến chàng kinh hoàng đến độ chàng cố
xua đuổi ra khỏi tâm trí cái kỷ niệm còn nóng bỏng đó. Lúc nào cũng vậy,
có một vẻ gì trên chính khuôn mặt người đàn bà ấy khiến chàng quặn thắt;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.