CHÀNG NGỐC - Trang 54

Các “sự việc” lạ lùng rối rắm đó (theo cách nói của Toski) đã khởi nguồn

từ rất lâu rồi, những mười tám năm về trước. Bên cạnh một trong những
trang ấp cực kỳ giàu có của Afanasi Ivanovits ở một tỉnh miền Trung là một
địa chủ nghèo xơ xác, chủ một trang ấp nhỏ, đang phải sống lay lắt trong
cảnh bần hàn. Đó là một con người khác đời ở những thất bại liên tiếp và
nực cười của chính mình, - một sĩ quan hưu trí, người của một dòng họ quý
tộc sáng giá, về mặt này thì đúng là vượt trội Toski nhưng vẫn là người ít ai
biết đến: ngài Filipp Aleksandrovits Baraskov. Cuối cùng, trong tình trạng
nợ nần chồng chất và cầm cố bằng hết những gì còn lại trong tay, sau bao
nhiêu lao động nhọc nhằn chẳng khác một anh mugic là bao, ngài đã kịp
gây dựng được cho mình một cơ sở làm ăn nhỏ nhưng tươm tất. Chút thành
tựu quá khiêm nhường đã khiến ngài phấn chấn lạ thường. Trong tâm trạng
hân hoan, tràn trề hy vọng, ngài bỏ nhà lên huyện lỵ mấy ngày với mục
đích gặp mặt và biết đâu còn thỏa thuận dứt khoát được đôi điều với một
trong những chủ nợ chính của mình. Ngài ở thành phố đến ngày thứ ba thì
gã đốc công của ngài đã phi ngựa từ làng ra thành phố tìm ngài: Với một
bên má bị bỏng rộp, râu cằm thì cháy rụi, gã báo cho ngài biết là “nhà cửa
cháy hết rồi”, vừa cháy hôm qua, vào đúng giữa trưa, mà “phu nhân cũng
chết cháy rồi, nhưng các tiểu thư thì may phúc vẫn không sao”. Cái tin sét
đánh này thì ngay cả một kẻ đã “dạn đòn số phận” như Baraskov cũng
không còn chịu nổi; ngài đã phát điên và một tháng sau thì mất ngay trong
cơn sốt. Cái cơ ngơi đã ra tro cùng với cánh mugic vừa rã đám đều được
đem hóa giá để thanh lý nợ. Hai cô bé sáu - bảy tuổi con nhà Baraskov
được Afanasi Ivanovits Toski vốn tính hào hiệp đã thương tình nhận về cho
ăn học. Hai bé được nuôi dạy cùng với con cái viên quản lý của Afanasi
Ivanovits, một công chức hưu trí có gia đình đông đúc và là người Đức.

Chẳng bao lâu chỉ còn lại mỗi một cô bé là Nastia (Nastasia), còn cô em

đã chết vì bệnh ho gà; Toski đã mau chóng quên đứt cả hai cô bé, thời gian
đó ông đang sống ở nước ngoài. Năm năm sau, nhân có dịp đi qua, Afanasi
Ivanovits chợt có ý định tạt vào trang ấp của mình và bỗng nhận ra trong
ngôi nhà thôn dã của mình một bé gái duyên dáng trạc mười hai tuổi hoạt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.