CHÀNG NGỐC - Trang 608

khi nghĩ đến những điều vừa đọc, chàng cứ từng cơn nhớ lại từng mảnh
vụn vỡ của nó, cứ trầm ngâm về chúng, cứ tơ tưởng đến chúng. Lắm khi
chàng còn đến độ muốn tin rằng chàng đã dự cảm về mọi điều đó và đã
thấy trước cả rồi; điều làm chàng bị giày vò và sợ hãi- tất cả điều đó được
chép trong những bức thư mà chàng đã đọc từ lâu lắm rồi.

Bức thư đầu tiên bắt đầu như thế này:
“Khi cô mở tờ thư này ra, hãy nhìn lấy chữ ký trước tiên. Chữ ký đó sẽ

nói với cô tất cả, và khiến tất cả trở nên rõ ràng, nên tôi xét thấy không cần
thiết phải tự biện hộ cho mình đối với cô, cũng như chẳng phải giải thích gì
cả. Nếu trên một bình diện nào đó, tôi bình đẳng với cô, chắc rằng cô sẽ
phật lòng bởi sự xấc láo như vậy. Nhưng tôi là ai và cô là ai mới được
chứ? Chúng ta là hai thái cực, tôi thì quá thấp hèn đối với cô, cho nên tôi
chẳng thể nào làm cô chạnh lòng được, dù cho tôi có muốn đi nữa”.

Ở một đoạn khác, nàng viết:
“Đừng xem lời tôi nói là những lời mê sảng phát xuất từ một tâm trí mất

thăng bằng, nếu tôi phải nói rằng đối với tôi, cô là sự toàn bích. Tôi đã
trông thấy cô! Tôi gặp cô hằng ngày. Tôi không xét đoán cô đâu; đó không
phải là một hành động của lý trí, chính do lòng tin mà tôi bảo rằng cô là sự
toàn bích. Nhưng tôi cũng có lỗi trước cô: đó là tôi yêu cô. Lẽ ra người ta
không được phép yêu sự toàn bích, người ta chỉ có thể ngưỡng mộ sự toàn
bích như là sự toàn bích mà thôi, có phải thế không? Thế nhưng tôi vẫn yêu
cô. Dù tình yêu khiến cho mọi người bình đẳng, nhưng cô chớ lo, dù trong
cõi thâm sâu nhất của tư tưởng, tôi cũng chẳng dám so cô ngang hàng với
tôi đâu. Tôi viết: “Cô chớ lo”, nhưng lẽ nào cô lại phải lo ngại chứ? Nếu
điều đó vạn nhất lại xảy ra, thì tôi sẵn lòng hôn dấu chân cô đấy! Ồ, tôi
không hề đặt mình lên ngang hàng cùng cô đâu. Hãy nhìn chữ ký đi, nhìn
ngay chữ ký mà xem!”.

“Mặc dù, tôi nhận thấy rằng (nàng viết trong một bức thư khác) lúc nào

tôi cũng nghĩ đến cô và hoàng thân cùng một lúc, nhưng không bao giờ tôi
tự hỏi là cô có yêu ngài không? Ngài đã yêu cô sau phút sơ ngộ. Ngài nghĩ
đến cô như nghĩ đến một “nguồn ánh sáng”, chính ngài đã nói thế đó, tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.