CHÀNG SUMÔ KHÔNG THỂ BÉO - Trang 42

- Con thề đó là sự thật, sư phụ Shomintsu. Trong khu, người ta gọi mẹ

con là Thiên thần. Bà con kể là ngay từ lúc sinh ra, mẹ con đã nhận được
biệt hiệu này. Đầu tiên đó là vì hình thể của bà bởi người bà thanh thanh,
mảnh dẻ, với cặp đồng tử đẹp tuyệt vời, uy nghi, thăm thẳm và một cái
miệng rộng được kéo dài bằng một nụ cười thường trực; sau đó là bởi vì bà
thực sự là một thiên thần, tốt bụng, sẵn lòng giúp đỡ người khác, tận tâm,
tính tình vui vẻ, không làm điều xấu, bỏ qua sự độc ác hay ti tiện của người
đời. Vì thế mà từ khi con sinh ra, hàng xóm đã gọi con là "con trai của
thiên thần". Con rạch bụng con ra nếu con có nói sai!

Shomintsu gật đầu. Ồng có vẻ tin tôi.

Ông cầm tay tôi để động viên tôi nói tiếp.

- Con phải tự hào vì có người mẹ như vậy.

- Rất tự hào. Nhưng mới đau khổ làm sao...

- Tại sao?

- Tình yêu. Con thiếu thốn tình yêu.

- Thế con chẳng bảo mẹ con là...

- Vì mẹ con là một thiên thần nên mẹ phân phát tình yêu cho cả thế

gian. Ai cũng quan trọng trong mắt mẹ, người hàng xóm, kẻ qua đường,
người lạ, người không quen. Còn con ấy à, mẹ chẳng yêu con hơn người
thường. Trong khi con là con của bà, người duy nhất mà bà cần yêu thương
nếu bà không yêu thương ai khác!

Vì đã gào tưóng lên để giải thích điều đó, tôi phải lấy lại hơi và cố gắng

giữ thái độ khách quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.