CHÀNG SUMÔ KHÔNG THỂ BÉO - Trang 6

một từ nào, không được sót một âm tiết nào, tôi sẽ nắm lấy bất cứ tiếng
gầm gừ nào mà lão đầu bạc này phát ra.

- Ta thấy một người to lớn trong cậu.

- Lão biến đi!

Lần này, tôi chắc chắn mình đã nghe rõ.

Còn lão ta thì không có vẻ gì để tâm đến câu trả lời của tôi: lão mỉm

cười và tiếp tục đi dạo như thể tôi đã chẳng có phản ứng gì.

Hôm sau, khi dừng lại, lão hét tướng lên với vẻ mặt hào hứng của người

vừa mới nghĩ ra câu nói ngay lúc đó:

- Ta thấy một người to lớn trong cậu.

- Lão là người đầu đất hay sao thế?

Không cách nào làm lão hết dính vào tôi! Bốp! Ngày nào lão cũng đập

lại câu đó.

- Ta thấy một người to lớn trong cậu.

- Đi bệnh viện chữa đi!

Từ bây giờ tôi đáp lại như vậy, sáng nào cũng thế, tùy theo độ bực tức

của mình, với một vài biến thể như "Đeo kính vào đi bố già, kẻo đâm đầu
vào tường bây giờ", "Nhiều kẻ đã bị bắt vào nhà thương điên vì những câu
ít điên hơn thế đấy!", thậm chí là: "Đừng làm tôi bực mình, nếu không tôi
cho lão nuốt ba cái răng còn lại trên mồm lão đấy".

Không hề suy chuyển, Shomintsu lắc mõm và tiếp tục đi, hỉ hả, ung

dung, chẳng để tâm đến việc tôi vừa quát mắng lão. Một con rùa. Tôi có
cảm giác đang nói chuyện với một con rùa trong vòng ba mươi giây, bởi lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.