CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 228

lòng, bạn cũng không hề cảm thấy tâm trạng anh ta thật sự vui vẻ, nhẹ
nhàng, trong sáng cả. Phải nói là rất khó miêu tả mặt anh ta. Tôi hoàn toàn
không biết diễn tả điều đó. Vị công tước già vội giới thiệu chúng tôi với
nhau theo thói quen vụng về của mình:

- Đây là Arkady Andreevich (lại Andreevich!), anh bạn trẻ của tôi.

Gã công tước trẻ lập tức quay sang tôi, vẻ lịch sự tăng gấp đôi; nhưng

rõ ràng anh ta chưa nghe tên tôi bao giờ.

- Đây là… người bà con của Andrei Petrovich, - vị công tước già của

tôi ấp úng (những ông già này đôi khi đáng giận bởi thói quen của họ!) Gã
sĩ quan-công tước lập tức đoán ra.

- Ồ, tôi có nghe từ lâu… - anh ta nói nhanh, - năm ngoái tôi có dịp

được làm quen ở Luga với em gái của anh, cô Lizaveta Makarovna… Cô
ấy cũng có kể về anh với tôi…

Tôi thậm chí ngạc nhiên: mặt anh ta tỏ vẻ hài lòng chân thành.

- Xin lỗi công tước, - tôi đưa hai tay ra sau lưng, - tôi phải nói thật với

anh, tôi vui mừng nói điều này khi có mặt vị công tước đáng kính của
chúng ta đây, rằng tôi thậm chí muốn gặp anh, và mới hôm qua thôi, tôi rất
muốn gặp anh nhưng với mục đích hoàn toàn khác. Tôi xin nói thẳng như
vậy, dù anh ngạc nhiên đến mấy. Nói vắn tắt, tôi muốn thách đấu với anh vì
năm rưỡi trước, tại Ems, anh đã làm nhục ông Versilov. Và mặc dù anh có
thể không chấp nhận lời thách đấu của tôi, bởi vì tôi còn chưa đủ tuổi, song
tôi vẫn cứ thách đấu, dù anh có chấp nhận hay không, và bây giờ, thú thật,
tôi vẫn nhằm mục đích đó.

Ông già công tước sau đó kể lại với tôi rằng tôi đã nói năng rất được.

Một nỗi buồn chân thành lộ ra trên mặt viên sĩ quan-công tước:

- Xin anh cho tôi nói nốt, - viên công tước nói. - Nếu tôi nói với anh

những lời lẽ chân thành từ đáy lòng, thì đó là do tình cảm thật sự của tôi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.