CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 248

ấy là chúng ta cứ say sưa kể về châu Mỹ, nhất là người của nhà nước!
Chính tôi, thú thật, cũng thuộc loại người thiếu đứng đắn đó và suốt đời
khổ sở vì…

- Chính con cũng mấy lần kể chuyện Chernyshev.

- Cả anh cũng kể ư?

- Ở đây, ngoài con ra, còn có một viên chức thuê phòng, cũng mặt rỗ

và đã già, nhưng ông già ấy tầm thường đáng sợ, hễ Petr Ippolitovich mở
miệng kể là ông già ngắt lời và nói trái lại. Đến mức Petr Ippolitovich cứ
phải mua chuộc, chiều chuộng để ông già ấy chịu nghe kể.

- Đó là một kiểu thiếu đứng đắn khác và thậm chí có lẽ còn đáng ghét

hơn kiểu thứ nhất. Kiểu thứ nhất - hoàn toàn khoái trá! “Hãy cứ để họ dối
trá - sẽ rất hay cho mà xem”. Kiểu thứ hai - rầu rĩ và tầm thường: “Ta sẽ
không cho phép dối trá, ở đâu, bao giờ, năm nào hả?” - tóm lại, con người
không có trái tim. Anh bạn ơi, hãy để cho người ta được dối trá một chút, -
cái đó không tội tình gì đâu. Thậm chí cứ để họ tha hồ dối trá. Một là điều
đó chứng tỏ sự tế nhị của anh, hai là nhờ đó họ cũng sẽ để cho anh dối trá -
hai mối lợi lớn cùng một lúc. Que diable!

[12]

Phải yêu người thân của

mình. Nhưng tôi đến lúc đi rồi. Anh đã thu xếp nơi ở xong xuôi, - ông nói
và đứng dậy. - Tôi sẽ kể cho mẹ anh và em gái anh, rằng tôi ghé qua và
thấy anh mạnh khỏe. Tạm biệt anh bạn.

Chẳng lẽ chỉ có thế? Tôi cần không phải cái đó, tôi chờ cái khác, cái

chủ yếu, dù hoàn toàn hiểu rằng không thể khác được. Tôi cầm nến tiễn ông
ra cầu thang; chủ nhà chạy lại, nhưng tôi kín đáo, không để Versilov biết,
tôi chộp tay ông ta và giận dữ gạt mạnh ra. Ông ta kinh ngạc, song vội rút
lui.

- Cầu thang kiểu này… - Versilov lẩm bẩm dài giọng, chắc là để nói

cho có chuyện và sợ tôi nói gì chăng, - cầu thang kiểu này tôi đã quen, anh
bạn thì ở tầng ba, tôi sẽ biết lối đi thôi… Đừng lo, anh bạn ạ, khéo kẻo bị
cảm lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.