CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 291

- Tôi rất vui nghe cậu nói như vậy lúc này. - Chị Anna trả lời. Tôi cần

nói rằng chị không bao giờ nói với tôi về lối sống thiếu qui củ của tôi và về
cái vực sâu mà tôi sa vào; mặc dù theo chỗ tôi biết, chị biết tất cả và thậm
chí còn dò hỏi qua người khác. Thành thử câu này như lời bóng gió đầu
tiên và trái tim tôi càng hướng về phía chị.

- Bệnh nhân của chúng ta thế nào rồi hở chị?

- Ồ, bác ấy đã đỡ nhiều, đi lại được, hôm qua và hôm nay đều đi trượt

tuyết. Chẳng lẽ hôm nay cậu cũng không đến thăm bác ấy hay sao? Bác ấy
rất mong cậu.

- Tôi có lỗi với bác ấy, nhưng dạo này chị đến thăm bác ấy và đã hoàn

toàn thay thế tôi được rồi: bác ấy đã thay tôi bằng chị.

Chị Anna nghiêm mặt, rất có thể lời pha trò của tôi quá nhạt nhẽo. Tôi

vội tiếp:

- Tôi vừa ở chỗ công tước Serezha và tôi… Liza này, cô mới ghé chỗ

bà Daria Onisimovna phải không?

- Vâng, - Liza không ngẩng lên, đáp. - Còn anh hình như ngày nào anh

cũng đến thăm ông già công tước thì phải? - Nó hỏi cho có chuyện.

- Ừ, anh đến đó, nhưng gần đến nơi thì lại rẽ sang bên trái, - tôi cười

nhạo.

- Chính bác ấy nhận xét rằng cậu rất hay đến chỗ Katerina Nikolaevna.

Hôm qua bác ấy nói thế rồi cười đấy. - Chị Anna nói.

- Bác ấy cười cái gì mới được chứ?

- Bác ấy đùa, cậu biết mà. Bác ấy nói rằng ngược lại, một phụ nữ trẻ

đẹp bao giờ cũng chỉ gợi nên ấn tượng tức giận đối với thanh niên lứa tuổi
như cậu… - Chị Anna bỗng cười to.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.