CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 376

Tranh cãi với lão ta như hôm qua thì tôi không muốn, tôi đứng dậy ra

về, không quên ném lại một câu “Tôi sẽ cố gắng”. Nhưng đột nhiên
Stebelkov làm cho tôi ngạc nhiên hết sức: lão ta đi ra cửa, thân mật ôm lấy
ngang lưng tôi và bắt đầu tuôn ra những lời lẽ khó hiểu.

Tôi lược bỏ chi tiết để khỏi làm cho bạn đọc mệt mỏi. Tóm tắt là

Stebelkov đề nghị tôi “giới thiệu lão ta với ngài Dergachev, bởi vì cậu vẫn
thường đến đó!”

Tôi lập tức im lặng, cố không để lộ bằng bất kỳ cử chỉ nào. Tôi trả lời

Stebelkov rằng tôi không hề quen Dergachev, tôi chỉ tình cờ ghé qua chỗ đó
một lần.

- Nhưng nếu người ta đã để cho cậu tới một lần, thì cậu cũng có thể

đến lần nữa, đúng không nào?

Tôi lạnh lùng hỏi thẳng lão ta, lão cần gì ở đấy? Và cho đến bây giờ

tôi vẫn không thể hiểu, tại sao một người rõ ràng không ngây ngô và “thạo
việc”, theo nhận xét của Vasin, lại có thể ngây thơ đến thế? Stebelkov nói
toạc với tôi rằng lão ta nghi ngờ Dergachev đang làm một việc phạm pháp
gì đấy, nên nếu tôi tìm hiểu và biết được điều gì thì sẽ rất có lợi cho tôi. Lão
ta nói thế rồi nháy nháy mắt trái với tôi.

Tôi không tỏ thái độ rõ ràng, nhưng vờ làm ra vẻ suy nghĩ và tôi hứa

“sẽ suy nghĩ”, rồi tôi rảo bước. Sự việc trở nên rắc rối thêm, tôi phải đến
báo cho Vasin biết ngay, rất may gặp được anh ở nhà. Thấy tôi, Vasin nói,
vẻ bí hiểm:

- Kìa, cả cậu cũng đến!

Tôi không hiểu ngụ ý của Vasin, nên tôi vào đề kể luôn. Rõ ràng Vasin

sửng sốt, tuy anh không hề mất vẻ bình tĩnh. Anh hỏi đi hỏi lại mọi chi tiết.

- Rất có thể cậu hiểu sai ý của lão ta.

- Không, tôi hiểu đúng, ngụ ý của lão ta quá rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.