CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 383

Nam tước Boring giận dữ quay về phía người hầu và hét to gì đó với

hắn một hai tiếng, tôi nghe không rõ. Tôi cảm thấy ai đó chộp lấy khuỷu
tay tôi. Lúc ấy chiếc xe ngựa chuyển bánh. Tôi thấy Katerina Nikolaevna
nhìn qua cửa sổ xe, hình như nàng có vẻ rất lo lắng. Trong lúc lao nhanh,
chẳng nghĩ gì cả, tôi bỗng đẩy mạnh nam tước Boring và hình như tôi đã
giẫm rất đau lên chân chàng ta. Chàng ta khẽ kêu, nghiến răng, bàn tay
khỏe mạnh chộp lấy vai tôi mà lẳng mạnh, khiến tôi văng ra xa ba bước.
Đúng lúc ấy lính hầu trao áo khoác cho chàng ta, chàng ta bước lên xe và từ
trên xe còn giận dữ chỉ về phía tôi ra hiệu cho người hầu và gã gác cổng.
Bọn họ liền túm chặt lấy tôi, một người khoác áo ấm, một người chụp mũ
cho tôi; còn tôi không nhớ họ nói gì, tôi đứng nghe mà không hiểu. Rồi đột
nhiên tôi bỏ chạy.

3.

Tôi chạy thục mạng, đụng người này người nọ dọc đường, cuối cùng

tôi chạy tới nhà dì Prutkova, quên cả thuê xe dọc đường. Nam tước Boring
đã đẩy tôi trước mặt nàng! Tất nhiên tôi đã giẫm lên chân chàng ta (có khi
đúng vào chỗ chai chân!) Nhưng nàng đã thấy cảnh tôi bị đám người hầu
và gác cổng bắt giữ tôi! Lúc tôi mới chạy đến nhà dì Prutkova, tôi không
nói được gì, hàm dưới của tôi cứ run run như đang trong cơn sốt rét. Mà
đúng là tôi sốt rét thật và còn khóc nữa… Ôi, tôi vừa bị sỉ nhục ghê gớm!

Dì Prutkova nói:

- Sao, bị đẩy à? Bị tóm lại à? Đáng đời, đáng đời lắm!

Tôi ngồi phịch xuống đi-văng, lẳng lặng nhìn dì.

Dì chăm chú quan sát tôi:

- Ngươi làm sao? Này, uống nước đi, uống đi. Thử nói tôi xem ngươi

còn giở trò gì ở đấy nào?

Tôi ấp úng nói rằng người ta tống cổ tôi ra khỏi nhà, rằng nam tước

Boring đã đẩy tôi ở ngoài đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.