CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 562

mình thua kém ba về mọi phương diện - con thử tưởng tượng - cả về thể
lực. Mẹ con xấu hổ đỏ bừng cả mặt, khi ba nhìn bàn tay và các ngón tay
hoàn toàn không như phụ nữ quý tộc của mẹ con. Thậm chí không chỉ riêng
các ngón tay, mẹ con xấu hổ về mọi cái của mình, mặc dù ba yêu sắc đẹp
của mẹ con. Đối với ba, mẹ con luôn luôn ngượng ngùng đến mức kỳ dị, tệ
hơn nữa là sự ngượng ngùng ấy bao giờ cũng xen lẫn một nỗi sợ hãi nào
đó. Tóm lại, mẹ con coi mình chẳng là cái gì, thậm chí gần như xấu xa,
trước ba. Hồi đầu, có khi ba nghĩ rằng mẹ con vẫn cứ coi ba như ông chủ
của mình, nên sợ, nhưng không phải thế. Đồng thời, ba thề đấy, mẹ con có
khả năng hơn ai hết, hiểu rõ các thiếu sót của ba; và trong đời mình, ba
chưa gặp người phụ nữ nào có trái tim tinh tế và giỏi đoán như mẹ con. Ôi,
mẹ con khổ sở xiết bao, khi hồi đầu mẹ con còn xinh đẹp, ba yêu cầu mẹ
con trang điểm. Ở đây vừa là sự tự sai, vừa là cảm giác bị sỉ nhục sao đó:
mẹ con hiểu rằng không bao giờ mẹ con có thể trở thành bà chủ, rằng trong
bộ y phục mà mẹ con xa lạ trông sẽ rất tức cười. Như một phụ nữ, mẹ con
không muốn ăn mặc tức cười, và hiểu rằng mỗi người phụ nữ phải có bộ y
phục của mình, điều mà hàng ngàn, hàng trăm ngàn phụ nữ không bao giờ
hiểu nổi - ăn mặc sao cho hợp thời trang. Mẹ con sợ ánh mắt giễu cợt của
ba - thế đấy! Nhưng ba đặc biệt buồn khi nhớ lại ánh mắt ngạc nhiên của
mẹ con nhìn ba suốt thời gian chung sống, nó thể hiện mẹ con hoàn toàn
hiểu rõ số phận mình và tương lai đang chờ đợi, đến mức ba đôi khi cảm
thấy nặng nề bởi ánh mắt ấy, mặc thú thật hồi ấy ba không trò chuyện với
mẹ con. Và con biết không, mẹ con không phải lúc nào cũng sợ sệt mà man
dại như bây giờ. Dạo này lắm lúc tự nhiên mẹ con cười đùa như một cô gái
hai mươi tuổi; còn hồi trẻ, thi thoảng mẹ con rất thích tán dóc và cười đùa,
tất nhiên với các cô gái cùng trang lứa; và mẹ con giật mình khi bất ngờ bị
ba bắt gặp lúc đang cười, mẹ con lập tức đỏ mặt và sợ hãi nhìn ba! Một lần,
không lâu trước khi ba bỏ ra nước ngoài, nghĩa là trước hôm ba từ bỏ mẹ
con, ba bước vào phòng mẹ con, thấy mẹ con có một mình, không làm gì,
ngồi chống khuỷu tay xuống bàn nghĩ ngợi gì đó. Hầu như chưa bao giờ có
chuyện mẹ con ngồi không làm gì. Dạo đó đã lâu ba không còn vuốt ve âu
yếm mẹ con. Ba rón rén lại gần, đột nhiên ôm lấy mẹ con và hôn… Mẹ con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.