CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 577

- Giả bộ ư? Không lẽ lúc ấy ba cháu có thể giả bộ? Dì không thấy xấu

hổ khi nghĩ oan cho ba cháu hay sao!

Tôi hăng hái nói, song dì Prutkova không nghe tôi, tựa hồ bà đang mải

nghĩ điều gì, mặc dù ngoài cầu thang rất lạnh. Tôi mặc áo lông, còn dì mặc
phong phanh. Dì nói, vẻ khinh bỉ pha lẫn bực bội:

- Tôi định giao cho cậu một việc, tiếc rằng cậu ngu lắm. Này, hãy đến

chỗ Anna Andreevna xem ở đấy thế nào… Mà thôi, đừng đến, ngốc vẫn
hoàn ngốc! Xéo đi đâu thì đi, còn đứng đấy làm gì!

- Đến chỗ Anna Andreevna thì cháu không đi đâu! Chính chị ta sai

người mời cháu đến.

- Chính nó, sai bà Nastasia Egorovna phải không? - Dì Prutkova lập

tức quay lại hỏi tôi: bà đã mở cửa đi vào nhà, nhưng lại khép cửa.

Tôi khoái trá nhắc lại:

- Không đời nào cháu đến chỗ Anna Andreevna! Cháu không đến đó,

bởi vì dì gọi cháu là thằng ngu, trong khi chưa bao giờ cháu sáng suốt như
hôm nay. Mọi việc của các vị, cháu thấy rõ như trên lòng bàn tay; đến chỗ
Anna Andreevna ư, không đời nào.

- Tôi biết mà! - Dì Prutkova nói, vẫn không phải trả lời tôi, mà mải

nghĩ chuyện của mình. - Bây giờ người ta sẽ làm nhục hoàn toàn cô ta và sẽ
quăng sợi dây thòng lọng!

- Làm nhục Anna Andreevna?

- Đồ ngốc!

- Vậy dì nói ai? Hay là Katerina Nikolaevna? Sợi dây thòng lọng nào?

- Tôi hoảng sợ. Một ý nghĩ đáng sợ xâm chiếm tâm hồn tôi.

Dì Prutkova nhìn xoáy vào mặt tôi mà hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.