CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 58

đang mỉm cười nghe Anna vui vẻ thì thầm câu gì đó bên tai ông, chắc là nói
về tôi. Nhưng một câu hỏi nảy ra: cái cô gái hoàn toàn chưa quen biết này
tại sao lại tìm cách khỏa lấp hành vi ngốc nghếch của tôi nhỉ? Đồng thời
không thể hình dung rằng cô ta tự dưng lại hỏi chuyện tôi, chắc phải có ý
định gì đây. Cô ta nhìn tôi quá tò mò, hệt như cô ta muốn tôi chú ý đến cô
ta nhiều hơn. Tôi nhận ra điều đó và đã không lầm.

- Chẳng lẽ hôm nay ư? - Vị công tước bỗng rời chỗ, kêu lên.

- Không lẽ bác chưa biết hay sao? - Anna ngạc nhiên. - Olympe này,

ngài công tước không biết rằng hôm nay chị Katerina Nikolaevna sẽ về đây.
Chúng cháu có đến nhà chị ấy, tưởng rằng chuyến tàu sáng nay đã đưa chị
ấy về đây lâu rồi. Chị ấy vừa xuống tàu đã dặn bọn cháu tới đây, mà kìa,
chị ấy tới rồi kìa!

Cửa hông mở ra, và người phụ nữ ấy xuất hiện!

Tôi đã biết mặt chị ta qua bức ảnh chân dung kỳ lạ treo trong phòng

làm việc của vị công tước già, và tôi đã nghiên cứu cái chân dung ấy cả
tháng nay. Tôi ở đó ba phút khi có mặt chị ta, và suốt ba phút đó, tôi không
rời mắt khỏi chị ta một giây. Song nếu tôi không biết trước chân dung và
sau ba phút ấy có ai hỏi tôi “Chị ta thế nào?” thì tôi cũng không trả lời được
bởi vì tất cả trong tôi như tê dại đi.

Trong ba phút ấy tôi chỉ nhớ một phụ nữ đúng là tuyệt đẹp, được vị

công tước hôn và làm dấu thánh, rồi chị ta bắt đầu đưa mắt rất nhanh nhìn
thẳng về phía tôi ngay sau khi bước vào. Tôi nghe rõ, vị công tước chỉ tôi,
ấp úng câu gì đó về viên thư ký mới và khẽ cười, nói ra họ của tôi. Chị ta
hất hàm, khó chịu nhìn tôi và cười xấc xược khiến tôi đột nhiên bước lại
bên vị công tước và run rẩy nói (hình như răng va vào nhau cành cạch),
không được một từ nào cho ra hồn:

- Từ nay cháu… bây giờ cháu có việc… phải đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.