CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 582

em trai của Anna Andreevna, thị vệ, con trai Versilov, gần như là anh tôi.
Tiễn chân anh ta là bà chủ nhà (ông chủ đi làm chưa về). Lúc anh kia đi rồi,
tôi hỏi bà chủ:

- Anh ta làm gì ở đây thế? Anh ta có vào phòng của tôi không vậy?

- Hoàn toàn không vào phòng cậu. Cậu ta gặp tôi… - bà lạnh lùng trả

lời rồi quay người đi vào.

Tôi nói như quát:

- Như thế không được! Yêu cầu bà trả lời, anh ta đến làm gì?

- Chà, ghê chưa! Vậy là phải kể hết với cậu, những ai đến làm gì. Hình

như chúng tôi cũng có quan hệ riêng của mình thì phải. Người thanh niên
ấy có thể muốn vay tiền, biết địa chỉ của tôi nên tìm đến. Có thể tôi đã hứa
với cậu ta từ lần trước…

- Lần trước là khi nào?

- Chà, ghê chưa! Cậu ta đến đây không phải lần đầu!

Bà ta bỏ đi. Cái chính là tôi hiểu rằng giọng điệu ở đây đang thay đổi:

họ bắt đầu nói năng thô lỗ với tôi. Rõ ràng đó lại là bí mật; bí mật cứ nhiều
dần lên từng bước, từng giờ. Lần đầu tiên anh ta đến cùng với chị gái, Anna
Andreevna, khi tôi đang ốm; chuyện ấy tôi nhớ rõ, cũng như việc hôm qua
Anna Andreevna nói một câu rất lạ với tôi rằng có thể ông già công tước sẽ
tạm ở căn hộ của tôi… nhưng toàn bộ chuyện đó quá quái đản, thành thử
tôi chưa biết nghĩ ra sao. Tôi vỗ trán, thậm chí không kịp ngồi nghỉ, tôi
chạy ngay đến nhà Anna Andreevna: người gác cửa bảo chị ta không có
nhà, “đã đi Hoàng Thôn, ngày mai có lẽ vào giờ này mới trở về”.

“Chị ta đi Hoàng Thôn, tất nhiên đến gặp ông già công tước, còn em

trai chị ta đến xem phòng ở của mình! Không, đừng hòng như vậy! - Tôi
nghiến răng, - nếu ở đây có sợi dây thòng lọng thật sự nào đó, thì tôi sẽ bảo
vệ “người phụ nữ tội nghiệp”!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.