CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 652

Katerina Nikolaevna tuy hoảng sợ, nhưng nàng nhìn hắn bằng ánh mắt

ngạc nhiên khinh bỉ, nói:

- Tôi thấy ở đây có một cái bẫy, tôi chưa hiểu gì cả; nhưng nếu quả

thật ông đang giữ bức thư…

Lambert ngắt lời:

- Rồi cô sẽ thấy nó! Đúng ba mươi ngàn rúp, không thiếu một xu!

- Tôi không có tiền.

- Thì viết tín phiếu, giấy đây. Sau đó cho cô đi lo tiền, còn tôi sẽ chờ,

nhưng chỉ một tuần lễ thôi, không lâu hơn. Khi nào cô mang tiền đến, tôi sẽ
trả lại tín phiếu và cả bức thư kia.

- Ông nói với tôi bằng cái giọng rất lạ. Ông đang phạm sai lầm. Hôm

nay người ta sẽ tước lại bức thư kia từ tay ông, nếu tôi đi tố cáo.

- Tố cáo với ai? Ha-ha-ha! Còn xì-căng-đan, còn bức thư kia chúng tôi

sẽ chìa cho ngài công tước đọc! Tước bỏ ở đâu? Tôi không cất bức thư kia
trong nhà. Tôi sẽ chìa cho ngài công tước xem bức thư kia thông qua người
thứ ba. Này cô, cô đừng có bướng nữa; hãy cám ơn vì tôi đòi không nhiều;
kẻ khác thì ngoài tiền ra, sẽ còn đòi được hưởng… cái khoản… cô biết
khoản gì rồi đấy… mà không một phụ nữ xinh đẹp nào từ chối, trong
khung cảnh thẹn thùng phải biết… Hề-hề-hề! Vous êtes belle, vous!

[9]

Katerina Nikolaevna đứng phắt dậy, đỏ bừng cả mặt, nàng nhổ vào

mặt hắn rồi đi nhanh ra cửa. Thế là thằng cha Lambert đần độn rút súng lục
ra. Hắn mù quáng tin vào hiệu quả của bức thư kia, tức là chủ yếu hắn
không nghĩ kỹ xem hắn giao thiệp với ai; chính vì như tôi đã nói, hắn coi
tất cả mọi người đều đểu giả hèn hạ như chính bản thân hắn. Ngay từ câu
đầu tiên hắn đã làm cho nàng khó chịu bởi sự thô lỗ, trong khi nàng hoàn
toàn có thể thương lượng với hắn về khoản tiền chuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.