CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 137

Sự kiện đầu tiên của năm học đương nhiên là lễ khai giảng, cả

buổi sáng gần như chỉ có những nghi thức dài lê thê. Trên sân vận
động rộng rãi, hơn một nghìn học sinh đứng thành hàng ngay ngắn,
nghe hiệu trưởng đọc diễn văn khai giảng.

Càng về trưa, trời càng nóng bức. Thời tiết cuối mùa hạ, nhiệt

độ không hề giảm đi mà dường như còn tăng lên. Cứ phơi người
ngoài nắng như vậy, Bạc Hà cảm thấy mình sắp bị phơi chín rồi,
vừa nóng vừa khát, cả người toát mồ hôi, cổ họng như bị thiêu đốt,
cô thật sự thèm một chai nước lạnh.

Trong bầu không khí nóng bức, đột nhiên có một làn hương

thanh mát bay đến, như có như không.

Rất nhạt, rất nhẹ... Một làn hương thanh mát, trong trẻo hư vô,

từ từ lan ra giữa cái oi bức của ngày cuối hè. Là hương bạc hà...

Hương bạc hà nhạt như vậy, nhẹ như vậy nhưng vẫn bị Bạc Hà

phát hiện ra. Cô vô thức quay đầu lại, muốn tìm kiếm nguồn
gốc của hương thơm đó, nhưng hương bạc hà thanh mát mơ hồ, là
mùi hương thầm, người ta chỉ có thể cảm nhận được sự tồn tại của
nó.

Cô không tìm ra ngồn gốc của hương bạc hà. Nhìn ra sau, thấy

mấy học sinh đứng gần cũng đang bị ánh mặt trời làm cho mặt mũi
đỏ ửng, mồ hôi đầm đìa giống như cô. Dù là nam hay nữ, họ đều
có biểu cảm chán nản. Cô thực sự không biết hương bạc hà dễ chịu
như vậy tỏa ra từ đâu.

Quay đầu lại, trong lòng Bạc Hà ôm một thắc mắc nho nhỏ,

tiếp tục nhẫn nại nghe bài phát biểu dưới cái nắng rừng rực. Người
đọc diễn văn lúc này là thầy hiệu phó, thời gian phần phát biểu thứ
hai bắt đầu, sự chán nản lại càng tăng thêm. Lúc đang buồn bực
không yên, nữ sinh trước mặt cô đột nhiên ngã gục, cô nhanh mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.