CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 160

giáng xuống cuốn chặt lấy cậu. Cậu bị vây trong lưới, tính cách
vốn dễ bị kích động, lúc này càng trở nên nóng giận và khó chịu.

An Nhiên nhận ra hai ngày nay cậu có chút khác thường, trong giờ

tự học, cô viết một tờ giấy đưa cho cậu. Cô viết rất nhiều lời an

i, đại ý là cảm thấy tâm trạng của cậu rất tệ, không biết có phải đã

xảy ra chuyện gì không vui không, mong cậu hãy phấn chấn, mưa
gió qua đi cầu vồng sẽ xuất hiện..., tuy ấu trĩ nhưng cũng rất
chân thành.

Tịch Duệ Nam lại rất ghét nữ sinh viết thư tình truyền tay cho

cậu, lúc này nhìn thấy một bức thư như vậy, cậu cực kỳ khó chịu. Cậu
đọc lướt qua rồi lập tức vò thành một cục, ném trả về phía An
Nhiên ngồi ở hai bàn trước, vẻ mặt lạnh lùng. “Tôi có vui hay không
liên quan gì đến cậu?”

Trong phòng học có tiếng cười vụng trộm, An Nhiên vô cùng khó

chịu. Bạc Hà đột ngột quay đầu, giận dữ trừng mắt với Tịch Duệ
Nam. Cậu hất cằm, lườm lại cô bằng một vẻ vô cùng ngạo mạn.
Hai người đấu mắt, phóng ra đao quang kiếm ảnh vô hình trong
không khí.

Bế tắc hồi lâu, Bạc Hà tỏ vẻ khinh thường không thèm đấu

mắt với cậu nữa, quay đi, chỉ ném lại một câu: “Tỏ vẻ cái gì chứ!”

Tỏ vẻ cái gì chứ - ý nghĩa bao hàm trong năm chữ này chỉ có Tịch

Duệ Nam mới hiểu. Hai hàng lông mày của cậu nhướng lên, bờ môi
mỏng mím chặt, cố gắng kiềm chế bản thân không được nổi giận.
Điều này thực sự rất vất vả, vì từ nhỏ đến lớn, cậu chưa bao giờ
phải kiềm chế bản thân mình, nhưng bây giờ, cậu bắt đầu phải
học điều này. Một câu nói không rõ ràng của Bạc Hà nhưng lại là vô
chiêu thắng hữu chiêu, trong phút chốc đã hạ gục cậu. Cậu tức đến
mức mặt đầy lửa giận nhưng không cách nào phát tác được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.