CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 183

“Không sao mà, mình biết tâm trạng của cậu ấy không tốt, sẽ

phải tìm một chỗ nào đó để xả bớt bực bội, mình không để ý chuyện
làm chiếc ống xả giận cho cậu ấy đâu. Lại nói đến chuyện này,
Tịch Duệ Nam gần đây không biết rốt cuộc đã gặp phải vấn đề
gì, tính khí thực sự rất tệ, bộ dạng luôn âm u như trời sắp nổi bão
vậy.”

Bạc Hà biết rõ nguyên nhân khiến tính khí Tịch Duệ Nam trở

nên khó chịu nhưng cô không thể nói, cho dù là với An Nhiên, cô
cũng không thể tiết lộ. Cô đã bị Tịch Duệ Nam ép phải đồng ý
không để lộ chuyện riêng tư của gia đình cậu ta.

“Cậu muốn đợi thì cứ đợi đi, mình không thể đợi cùng với cậu

đâu, mình còn phải về nhà nấu cơm nữa, nếu không bố mình về
lại không có cơm ăn.”

Tuần này, Bạc Gia Khánh lái xe ca ngày, buổi trưa ăn qua loa một

suất đồ ăn nhanh, bảy giờ tối tan làm về nhà mong muốn nhất
là được ăn một bữa cơm nóng hổi, nên Bạc Hà một mực muốn đi về
trước. An Nhiên đợi ở ngoài cổng trường, đợi cả nửa ngày cũng không
thấy Tịch Duệ Nam đạp xe ra. Cô không biết, cậu đã ngồi xe ô tô
của bố cậu rời đi rồi.

Tịch Văn Khiêm được chủ nhiệm lớp báo tin Tịch Duệ Nam đánh

nhau, vội vàng chạy đến trường, nhìn thấy nam sinh tên Quách Ích
bị đánh đến mức miệng sưng phồng và mắt thâm tím khiến ông
chấn động, xem ra trận đánh nhau này còn nghiêm trọng hơn
nhiều so với tưởng tượng của ông. Thân là phụ huynh học sinh, ông
không ngừng xin lỗi, rồi rút ra một tệp tiền gọi là tiền bồi thường
phí thuốc men. Nam sinh kia lúc đầu còn cố chấp không nhận,
cho đến khi Tịch Duệ Nam lạnh lùng nói một câu: “Nhận đi, cậu
không cầm thì cũng chẳng gây ra tổn thất nào đối với tôi cả, chỉ là
cậu đã chịu bị đánh uổng phí rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.