CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 187

tưởng tượng bố đi hẹn hò với Phạm Na như thế nào. Cậu biết
mình suy nghĩ hơi quá nhưng không cách nào tự khống chế được.

Nghĩ lung tung mãi rồi cậu chạy đến thư phòng của bố, lật tìm

danh sách liên lạc của nhân viên trong công ty ông, tìm ra số điện
thoại của Phạm Na, gọi cho cô ta, nghiến răng nghiến lợi chửi rủa
cô ta một trận. Cảnh cáo cô ta đừng có cuốn lấy bố cậu nữa, nếu
không, cậu tuyệt đối sẽ không buông tha cho cô ta.

Bởi vì còn quá trẻ, quá kích động, cậu thiếu niên mười lăm tuổi

cố chấp cậy lý không buông tha người ta, nhưng lại không biết
rằng làm như thế sẽ chỉ khiến sự việc đi vào ngõ cụt.

6

Sau khi Bạc Hà nấu xong bữa tối, đợi bố tan làm về nhà ăn

cơm. Nhưng ông lại gọi điện về nói rằng người thay ca với ông có
việc bận nên sẽ đến nhận xe muộn, ông phải lái đến mười giờ mới
có thể về nhà.

“Bố, vậy bữa tối bố ăn gì?”

“Ăn tạm chút gì đó là được rồi.”

“Bố, con nấu cơm rồi, còn làm món rau muối xào thịt mà bố

thích ăn nhất. Hay là bố lái xe về gần nhà đi, con ra đưa cơm cho
bố.”

Bạc Gia Khánh rất vui vẻ. “Được, bố đang chở khách đi đến

đường Bắc Đại, nửa giờ nữa có thể vòng đến cửa tiểu khu để ăn đồ
ăn con gái của bố nấu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.