CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 189

Bạc Hà nghĩ không thông, một người phụ nữ trẻ trung thế này vì

sao lại trở thành “tiểu tam” chứ?

Sáng sớm hôm sau, khi Tịch Duệ Nam đeo ba lô đi đến chỗ ngồi

của mình, phát hiện người ngồi ở bàn sau đã chuyển chỗ, chỗ đó đã
được thay bằng một người khác, đưa mắt nhìn một lượt, thấy
Quách Ích mắt tím mặt sưng đã chuyển sang tổ khác rồi.

Hôm qua đánh nhau, hôm nay đã đổi chỗ ngồi, không biết là ý

của cậu ta hay là sắp xếp của giáo viên. Nhưng mà chẳng sao cả,
Tịch Duệ Nam vốn dĩ cũng không muốn ngồi gần cậu ta.

Lúc ngồi xuống chỗ mình, Tịch Duệ Nam vừa ngẩng đầu đã

nhìn thấy Bạc Hà ở bàn trên, đột nhiên nhớ ra. “Này, hôm qua xe
của cậu có bị hỏng không? Nếu hỏng thì tôi đền cho cậu một chiếc
mới.”

Hôm qua nhất thời cao hứng đua xe với cô ấy, kết quả khiến

cho chiếc xe “già” của cô đâm vào tường. Tịch Duệ Nam nghĩ, nếu
chiếc xe vì thế mà bị hỏng thì cậu sẽ bồi thường cho cô một chiếc
xe mới là được.

Dụng ý của cậu vốn dĩ không xấu nhưng bởi vì ngữ khí thiếu

nhiệt tình nên nghe có vẻ thiếu thành ý, Bạc Hà nghe thấy giống
như là Tịch Duệ Nam đang khoe khoang: “Xe hỏng rồi phải không?
Không sao cả, nhà tôi có tiền, có thể bồi thường cho cậu.” Cô liền
quay đầu, lạnh lùng “hừ” một tiếng, nói: “Xe của tôi không cần
cậu bận tâm, cậu nên để tâm đến chuyện của nhà cậu nhiều hơn
đi.”

Tịch Duệ Nam mẫn cảm, nghe ra trong lời của cô có ẩn ý. “Cậu nói

thế là có ý gì?”

Bạc Hà chẳng thèm để ý đến cậu. “Chẳng có ý gì cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.