CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 209

dài, ông dứt khoát gật đầu, nói: “Có thể, Nam Nam, cuộc sống của
con sẽ giống hệt như trước đây. Bố và mẹ sẽ mãi mãi ở bên cạnh
chăm sóc con.”

Tịch Duệ Nam nở nụ cười, nhiều ngày như vậy rồi, đây là nụ

cười đầu tiên của cậu. Khóe miệng hơi nhếch lên, nó là một nụ cười
nhẹ nhàng, giống như ánh mặt trời xuyên qua màn sương dày đặc
trong ngày đông.

Hạ Dung Phương hiểu ẩn ý trong cuộc nói chuyện của hai bố con,

bà vô thức liếc nhìn chồng mình một cái, vừa khéo bắt gặp ánh
mắt ông, vẻ mặt của hai người đều vô cùng phức tạp.

Sau khi kết quả chẩn đoán bệnh tim cấp tính của Tịch Duệ Nam

được giáo viên thể dục và bác sĩ của trường mang về, chẳng mấy
chốc toàn trường đều biết, bất luận là học sinh hay giáo viên,
người người đều kinh ngạc chẳng hiểu ra làm sao.

“Không phải chứ, Tịch Duệ Nam cũng mắc bệnh tim ư?”

“Thật là chẳng thể nào ngờ được, cao thủ vận động như cậu ấy

cũng mắc bệnh tim sao?”

“Đúng vậy, Tịch Duệ Nam làm sao lại mắc bệnh tim được chứ, có

nhầm không đấy, hay là bệnh viện chẩn đoán nhầm rồi?”

“Chẩn đoán nhầm cái đầu cậu ấy! Tim cũng đã ngừng đập rồi

còn có thể chẩn đoán nhầm hay sao, cấp cứu được coi như là cậu ta
mạng lớn rồi.”

Trong phòng học của lớp năm khối mười, các học sinh vô cùng

kích động, người người bàn tán, tiết truy bài sáng đều nói về
chuyện này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.