CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 27

Năm, sáu đứa trẻ tuổi sàn sàn nhau hầu hết đều là con gái.

Ngoại trừ Bạc Hà để tóc ngắn, mặc đồ thể thao ra, những bé gái
khác đều chải đầu tết tóc, mặc váy xinh xắn, trông rất giống
các tiểu hoa tiên tử. Chẳng có cách nào, Bạc Gia Khánh là một người
ít học, không biết cách ăn vận cho con gái. Ông không biết làm
thế nào để tết tóc cho con nên vẫn luôn cắt tóc ngắn cho cô. Váy
thì cũng từng mua mấy bộ, nhưng Bạc Hà từ nhỏ đã cùng chơi với
một đám trẻ con trong khu phố, mặc váy chơi rất bất tiện nên
không thích mặc. Lâu dần cô trở thành một cô bé trông chẳng khác
nào một cậu nhóc con.

Chỉ có duy nhất một cậu con trai, nhưng trong tất cả các bé gái

không có ai xinh đẹp bằng cậu. Thực sự là mày thanh mắt tú, môi
hồng răng trắng, đặc biệt là đôi mắt rất to được hàng lông mi vừa
dài vừa cong bao bọc, thanh khiết giống như hồ nước nơi rừng
thẳm, có thể phản chiếu tất cả sự thuần khiết, đẹp đẽ của trời
xanh mây trắng, non xanh nước biếc.

Các bé gái giống như hoa tiên tử đều muốn chơi cùng với cậu,

cất tiếng gọi “Nam Nam, Nam Nam”. Cậu lại chẳng buồn để ý, vừa
quay đầu nhìn thấy Bạc Hà thì vô cùng vui vẻ, chạy đến hỏi cô:
“Chơi binh bắt giặc không?”

“Binh bắt giặc” là trò chơi bọn con trai khi đó rất thích chơi

cùng nhau, đầu tiên là vẽ một vòng tròn trên mặt đất, “giặc” đứng ở
trong vòng tròn, “binh” đứng ở ngoài vòng tròn, sau khi “giặc” chạy
ra khỏi vòng tròn thì “binh” có thể đi bắt, một đuổi một trốn, nếu
như “giặc” chạy không thắng được thì khi đó phải nhanh chóng
trốn vào trong vòng tròn. Trò chơi này có tính mạo hiểm, rất được
các cậu bé yêu thích, các bé gái đương nhiên là không thích trò chơi
đuổi bắt như thế này, nhưng Bạc Hà không giống vậy, cô bé thích
chơi trò chơi của con trai, ở trường mẫu giáo cũng thường chơi trò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.