CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 310

chuộng nên việc trực nhật cậu ta chỉ làm qua quýt. Cậu ta cầm giẻ
lau bảng mấy nhát rồi tìm cớ chuồn mất. Trong phòng học chỉ
còn lại Bạc Hà và Quách Ích đang vùi đầu làm việc. Một người xê
bàn ghế, một người quét, im lặng phối hợp.

Đã mấy ngày rồi bọn họ không nói chuyện, lúc này sau khi im

lặng hồi lâu, Quách Ích đột nhiên hỏi: “Tại sao cậu không đi thăm
Tịch Duệ Nam?”

“Vì sao tôi phải đi thăm cậu ta?”

“Chẳng phải cậu và cậu ta...”

Quách Ích chỉ nói nửa câu rồi im lặng nhưng sự im lặng của cậu

có ý tứ sâu xa. Bạc Hà đột nhiên đỏ mặt, nhớ đến chuyện từng bị cậu
ta nhìn thấy hai người bọn họ ở riêng với nhau trong hành lang. Lúc
đó cô thật ngu ngốc, lại để mặc cho Tịch Duệ Nam làm thế với cô
ngay trong trường học.

“Có lẽ cậu hiểu nhầm rồi, trước đây mình không thích cậu ta,

bây giờ vẫn ghét cậu ta, cho nên mình sẽ không đi thăm cậu ta.”

Trước đây và bây giờ, Bạc Hà chỉ không nhắc đến một số

chuyện xảy ra ở giữa hai mốc thời gian đó, một số chuyện khiến cô
đỏ mặt, tim đập nhanh, sau đó lại khiến cô hận đến nghiến răng
nghiến lợi. Cô muốn quăng đến tận Thái Bình Dương đoạn tình
yêu manh nha giữa mình với Tịch Duệ Nam, nếu như có thể, cô
thậm chí còn hy vọng thời gian đảo ngược lại để xóa đi tất cả những
gì đã từng xảy ra. Cô thực sự thấy xấu hổ khi phải thừa nhận mình
đã “ngã ở cùng một chỗ đến hai lần”.

Lời phủ định dứt khoát của Bạc Hà khiến Quách Ích ngẩng đầu

lên nghiêm túc nhìn cô, thấy biểu cảm trên mặt cô kiên quyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.