CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 317

An Nhiên lại nhìn cô mỉm cười. “Bạc Hà, mình phát hiện hình như

cậu không thích Tịch Duệ Nam, cậu ấy ốm nằm viện, cậu cũng
không cùng các bạn học trong lớp đi thăm. Vì sao cậu lại cảm thấy
cậu ấy đang lừa mình? Cứ coi như là cậu ấy lừa mình, thì mình
cũng cam tâm tình nguyện bị cậu ấy lừa.”

An Nhiên không phải là Bạc Hà, cô ấy vẫn luôn thích Tịch Duệ

Nam, nhưng cậu lại chẳng thèm để ý đến cô ấy. Bây giờ Tịch Duệ
Nam thay đổi thái độ, chịu gần gũi với cô ấy, nụ hôn đầu cuối
cùng cũng trao cho người con trai mình thích nhất, cô ấy thấy vô
cùng mãn nguyện và thích thú.

Chu Du đánh Hoàng Cái

(2)

, một người nguyện đánh, một người

nguyện chịu. Bạc Hà nhất thời chẳng có gì để nói, cô biết có nói
nữa cũng vô ích, An Nhiên sẽ không nghe lời khuyên của cô. Cô ấy
giống như một con thiêu thân, bạn có nói với cô ấy rằng đừng có
lao vào lửa thì cô ấy vẫn cứ muốn lao vào, hơn nữa còn rất vui vẻ
và hứng khởi nữa.

Bạc Hà quyết định đi gặp Tịch Duệ Nam để bảo cậu ta tránh xa

An Nhiên một chút, đừng đùa cợt bạn tốt của cô. Thỏ khôn không
nên ăn cỏ gần hang, cậu ta là con người đừng có không bằng cả một
con thỏ.

Buổi chiều hôm đó sau giờ học, Bạc Hà đạp xe đợi Tịch Duệ Nam

chỗ ngã rẽ. Tan học, bọn họ từng cùng nhau đi qua chỗ đó nhiều

lần, nên cô biết rõ đường về nhà của cậu.

Bạc Hà chặn được Tịch Duệ Nam giữa đường, cậu bình thản nhìn

cô, chỉ im lặng không nói gì. Cô thì phẫn nộ lườm cậu, khinh bỉ nói:
“Tịch Duệ Nam, cậu lại có ý đồ xấu với An Nhiên. Tôi nói cho cậu
biết, cô ấy là bạn tốt của tôi, tôi sẽ không để cậu bắt nạt cô ấy.
Nếu biết điều, cậu lập tức tránh xa cô ấy ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.