CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 326

Lửa giận trong mắt Tịch Duệ Nam càng lớn hơn, phẫn nộ đối

với Quách Ích, càng phẫn nộ hơn đối với Bạc Hà. Trong lồng ngực
giống như nhét đầy thuốc nổ, tia lửa cháy xèo xèo như muốn nổ
tung, cậu nghiến chặt răng dùng hết sức lực để khắc chế mình.
Khi nhìn thấy Bạc Hà rời khỏi phòng học, cậu cũng không kiềm
chế được nữa, lập tức bám theo cô ra ngoài, chất vấn sự bất công
của cô: “Vì sao cậu không chửi cậu ta là lưu manh?”

10

Đối diện với thái độ khởi binh vấn tội, nộ khí ngút trời của Tịch

Duệ Nam, Bạc Hà thấy rất khó chịu. “Vì sao tôi phải chửi cậu ấy là
lưu manh?”

“Vừa rồi cậu ta bất chấp lén hôn cậu trong phòng học, tại sao

cậu lại không tức giận?”

Cậu ta thật sự đã nhìn thấy! Bạc Hà quá bất ngờ, không hiểu

làm thế nào mà cậu có thể thấy được.

“Làm thế nào cậu nhìn thấy được?”

“Dù sao thì tôi cũng đã nhìn thấy, vì sao cậu có thể nhẫn nhịn

chuyện cậu ta làm, nhưng đối với tôi lại hà khắc như vậy?” Đối với
sự bất công này, Tịch Duệ Nam càng nghĩ càng tức.

Trong lời nói của cậu rõ ràng rất không phục, Bạc Hà lại chẳng

muốn nhiều lời với cậu. Quách Ích với cậu có thể giống nhau sao?
Đầu tiên, mục đích thích cô của Quách Ích trong sáng hơn so với
Tịch Duệ Nam; hơn nữa biểu hiện của Quách Ích vẫn luôn rất thật
thà, chưa từng có bất cứ hành động vượt ngoài khuôn phép nào, vừa
rồi nụ hôn đó cũng chỉ như chú chuồn chuồn lướt nước mà thôi.
Không giống như người nào đó, từ nhỏ đã không thật thà, lớn lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.