CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 328

“Cậu ta nói muốn đánh nhau là cậu đánh nhau thật à, cậu nghe lời
cậu ta như vậy sao? Đừng để ý đến cậu ta nữa, chúng ta quay lại lớp
học.”

Bạc Hà kéo Quách Ích vào phòng học, không thèm quay đầu lại,

hoàn toàn không nhìn Tịch Duệ Nam ở phía sau. Còn cậu chần chừ
không quay lại lớp, mãi đến khi buổi tự học tối kết thúc cũng
không thấy xuất hiện.

Sau buổi tự học tối, lúc Bạc Hà đạp xe rời khỏi trường, Quách Ích

cũng mượn bạn học một chiếc xe đạp, nằng nặc muốn đi cùng cô
suốt cả quãng đường về nhà.

Cả quãng đường bình an vô sự, đến trước cổng tiểu khu, Bạc Hà

bóp phanh xe, chống chân xuống đất, nói: “Quách Ích, cảm ơn
cậu.”

“Cậu không cần khách khí với mình.”

Quách Ích nhìn cô cười ngốc nghếch, giọng nói quan tâm

giống như người nhà, khiến Bạc Hà thấy hơi bất an. Sau khi cô
đứng về phía cậu ta trước mặt Tịch Duệ Nam, cậu ta rõ ràng đã hiểu
nhầm. Cô thực sự không muốn có quan hệ quá thân mật với cậu ta.
Lần nữa ngập ngừng, cô cúi đầu nhìn xuống mũi chân mình.
“Quách Ích... lúc mất điện tối nay... chuyện xảy ra... Chúng ta... cứ
coi như chưa hề... có chuyện gì xảy ra nhé.”

Nói xong lời muốn nói, Bạc Hà lập tức đạp xe nhanh phóng vào

tiểu khu. Cô lại chạy trốn vì không muốn thấy phản ứng của
Quách Ích sau khi nghe câu nói này.

Cất xe xong, Bạc Hà ra ngoài khóa cửa lại, vừa mới quay người

thì thấy trước mặt đột nhiên xuất hiện một bóng người màu xanh
nhạt, cô giật nảy mình suýt nữa kêu lên thất thanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.