CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 363

không làm gì. Vừa rồi cậu... Tôi phải tố cáo cậu, cậu đợi vào trại
quản giáo đi.”

Cái tát và lời cô nói giống như tuyết sụp, sóng thần, bùn đá lở,

nặng nề đè ép, chôn vùi Tịch Duệ Nam. Thế giới đột nhiên trở nên
đen tối vô hạn, cậu cảm thấy mình sẽ bị vây khốn đến chết
trong mảng đêm đen tối vô bờ bến này.

Đám thanh niên hư hỏng kia chạy trốn khắp nơi cũng bị cảnh

sát truy đuổi, bắt về hai tên. So với Tịch Duệ Nam, hai nam sinh
này lão luyện hơn nhiều, luôn miệng hỏi bọn họ phạm tội gì? Bọn họ
nói mình chẳng làm gì cả, chẳng qua chỉ uống mấy chén rượu rồi
vây lấy hai nữ sinh nói vài lời không dễ nghe thôi.

“Chú cảnh sát à, chúng cháu nói sai rồi, chúng cháu xin tạ lỗi là

được rồi chứ?”

Quả thật bọn họ chỉ ở bên cạnh cổ vũ, hơn nữa vụ án lại chưa có

hậu quả nghiêm trọng, hành vi cổ vũ kích động này cũng không truy
cứu trách nhiệm cụ thể được, nhiều nhất chỉ có thể phê bình rồi
thả người. Còn Tịch Duệ Nam lại có hành vi bạo lực mang tính cưỡng
ép đối với Bạc Hà, tuy chưa thể cấu thành tội danh thực sự nhưng
cũng đã phạm pháp rồi, cần chịu trách nhiệm trước pháp luật.

Tịch Duệ Nam cưỡng hôn Bạc Hà, vụ án này xét từ khía cạnh

khách quan tồn tại hai loại khả năng, là cưỡng hiếp hoặc chỉ là một
hành vi khiếm nhã. Nếu là trong tình huống cậu đi ngược lại
mong muốn của Bạc Hà, cưỡng ép muốn phát sinh quan hệ tình
dục với cô, vậy thì đây là tội cưỡng hiếp. Bởi vì khi cậu vừa mới ép
Bạc Hà xuống đất thì đã bị cảnh sát bắt, không có hành vi tiếp
theo nên có cấu thành tội cưỡng hiếp chưa thành không thì phải
xem xét động cơ chủ quan của cậu, cụ thể là trần thuật như thế nào
với phía cảnh sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.