CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 442

cử động. “Đừng động đậy, anh nằm đi, muốn uống nước có phải
không, tôi rót cho anh.”

Anh yếu ớt lắc đầu, giọng khản đặc, sau vài lần nỗ lực, Bạc Hà

mới nghe hiểu, là anh muốn đi vệ sinh.

“Vậy... tôi dìu anh đến nhà vệ sinh nhé.”

Bạc Hà biết với bộ dạng này, Tịch Duệ Nam chẳng thể nào tự đi

vệ sinh được, bắt buộc phải nhờ vào sự giúp đỡ của cô. Nhưng không
ngờ, cô vừa dìu anh đứng lên, hai chân anh đã mềm nhũn ngã trở lại
giường. Sốt cao và ra mồ hôi dẫn đến mất nước khiến cả người
anh yếu ớt vô cùng, một bước cũng đi không nổi, toàn thân không có
sức lực.

Bạc Hà ngẫm nghĩ, chạy vào nhà vệ sinh lấy một cái chậu để ở

đầu giường, sau đó quay người đi ra ngoài, nói: “Anh cứ đi vào trong
chậu đi, lát nữa tôi đi đổ là được rồi.”

Cái chậu đó trở thành chậu tiểu tiện của Tịch Duệ Nam, khi Bạc

Hà lại vào phòng đem chậu nước tiểu đó đi đổ, Tịch Duệ Nam đang
nằm trên giường, cố ý quay mặt vào trong không nhìn cô, chỉ khẽ
giọng nói một câu: “Làm phiền cô rồi.”

Bạc Hà bưng chậu nước tiểu lẳng lặng đổ đi rồi rửa sạch sẽ, đem

nó đặt trở lại dưới chân giường, có thể buổi tối Tịch Duệ Nam vẫn
cần dùng đến.

Tấm chăn mỏng Tịch Duệ Nam đắp đã bị mồ hôi của anh

thấm ướt, không thể đắp tiếp được, cô liền lấy chiếc chăn nhẹ
mình đắp đến đổi cho anh. Quần áo trên người anh ướt đẫm mồ
hôi cũng phải thay ra hết, cô lấy áo phông, quần lót và một chiếc
khăn khô để ở bên giường, tỏ ý để anh tự mình thay. Sau đó cô lại lùi
ra khỏi phòng, đi vào bếp múc canh thịt nạc bí đao đã hầm sẵn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.