CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 498

đầu gối như nhũn ra đứng không vững, anh thuận thế ôm cô lên,
đi vào phòng ngủ.

Khi thân thể được đặt lên chiếc giường mềm mại bằng phẳng,

trong nụ hôn nóng bỏng mang đến từng đợt choáng váng, Bạc Hà
hơi tỉnh táo lại. Cô muốn đẩy người phía trên ra nhưng hai tay
mềm yếu vô lực, trong khi tay anh lại linh hoạt mạnh mẽ, lòng bàn
tay hơi thô ráp di chuyển trên làn da cô mang theo từng trận tê dại
như điện chạy qua. Một cảm giác trước nay chưa từng có khiến cô
run lên khe khẽ, thốt ra lời từ đáy lòng: “Tịch Duệ Nam...”

Bờ môi nóng như lửa của anh di chuyển đến, phong giữ tất cả

những lời vẫn chưa thốt ra khỏi miệng cô.

Mọi chuyện xảy ra tiếp theo đó, Bạc Hà cảm thấy giống như

nằm mơ, cả cơ thể rơi vào trạng thái mất trọng lượng, nhẹ hẫng,
hoàn toàn không có trọng tâm. Chỗ bám víu duy nhất chính là Tịch
Duệ Nam, cô vô thức ôm lấy anh thật chặt. Anh ôm cô còn chặt hơn,
hôn đến mức khiến cô gần như không thở nổi, những cái vuốt ve
dồn dập, kích động, thiếu kinh nghiệm nhưng lại mang theo nhiệt
lượng nóng bỏng đến khó tả. Nhiệt lượng nóng bỏng đó truyền
đến từ làn da trẻ trung của anh, dường như có cả một khối lửa đang
cháy hừng hực trong anh. Ngọn lửa này nhanh chóng lan đến thiêu
đốt cô, một cảm giác đau đớn và khoái lạc...

Tình cảm mãnh liệt bộc phát trong đêm tối, chỉ có trăng sáng

ngoài cửa sổ lặng lẽ chiếu vào một khoảng màu bạc sáng trắng, lặng
lẽ chứng kiến tất cả.

Bạc Hà giặt ga giường cả buổi sáng.

Tối qua mất điện, đến hôm nay vẫn chưa có lại, quản lý trong

khu nói cáp điện gặp trục trặc, phòng điện lực đang cử người đến sửa
chữa, có thể phải đến trưa mới có điện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.