CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 50

đầu bếp, bảo vệ và nhân viên vệ sinh vậy? Không phải nhà anh đã
sa sút rồi chứ?”

Tịch Duệ Nam quay lưng về phía cô, trầm mặc hồi lâu, lạnh

lùng nói: “Tôi có sa sút hay không, hình như chẳng liên quan gì đến
cô nhỉ?”

“Sao lại không liên quan chứ? Họ Tịch kia, trước đây lúc gia đình

anh có tiền, tôi chẳng làm gì được anh, bây giờ nếu anh sa sút rồi,
thì đúng là lúc để tôi trút giận.”

“Cô muốn như thế nào?”

Bạc Hà nói thẳng: “Tịch Duệ Nam, tôi không muốn anh ở lại

trường này nữa. Cho anh hai sự lựa chọn, một là anh tự xin thôi việc,
hai là tôi đi tìm hiệu trưởng nói chuyện về các “thành tựu to lớn” của
anh trước đây, để ông ta đuổi việc anh?”

Bóng lưng của Tịch Duệ Nam rõ ràng cứng đờ. Rất lâu, rất lâu,

anh ta chẳng buồn quay lại, hỏi: “Vì sao phải ép tôi thôi việc?”

“Chẳng vì sao cả, nhìn thấy anh sa sút rồi nên muốn giẫm

thêm cho anh một cái nữa.”

Anh ta đột nhiên vặn mở vòi nước, tiếng nước chảy rào rào, giọng

nói của anh ta cũng nhanh và gấp giống như vậy, toát ra sự phẫn nộ
đang cố gắng kiềm chế: “Tôi biết cô vì Quý Vân, có phải cô sợ
tôi sẽ làm gì cô bé không?”

“Đúng, tôi chính là sợ anh sẽ làm gì con bé, ai bảo anh có tiền án

tiền sự chứ!”

Tịch Duệ Nam đột nhiên quay người, khuôn mặt ướt sũng nước

nhưng trong mắt lại là lửa cháy rừng rực. “Biết tôi có tiền án tiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.