CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 51

sự, cô còn dám một mình đến tìm tôi, không sợ tôi hiếp trước giết
sau sao?”

Câu nói cuối cùng kia hạ lưu lại đầy khiêu khích, khiến Bạc Hà

tức đến mức mặt trắng bệch. “Họ Tịch kia, có bản lĩnh thì anh đến
đây thử xem, đừng cho rằng tôi vẫn dễ bị bắt nạt như trước kia. Tôi
đã vất vả học thuật phòng thân của con gái, có tin là tôi có thể phế
anh không?”

Lời lẽ giao chiến kịch liệt khiến trong phòng nước tràn ngập

khói thuốc súng vô hình, tiếng nước chảy ào ào giống như tiếng
trống trận gấp gáp. Bạc Hà và Tịch Duệ Nam đối đầu, hai ánh
mắt sắc nhọn giống như đao kiếm đang cọ sát vào nhau, dường
như có thể làm tóe ra tia lửa bắn tung tóe khắp không trung.

Hồi lâu sau Tịch Duệ Nam mới trưng ra dáng vẻ khinh thường,

quay đầu bỏ đi. “Yên tâm, bộ dạng nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra
nữ giống như cô, tôi chẳng có chút hứng thú nào cả.”

Bạc Hà nghiến răng nghiến lợi. “Tôi hỏi anh lần cuối cùng,

anh tự biết điều rời đi, hay là...”

“Tôi đi.” Anh ta lạnh lùng cắt ngang lời cô. “Coi như tôi sợ cô

rồi, tôi sẽ lập tức viết đơn thôi việc rồi rời đi, như thế cô hài lòng
rồi chứ?”

Bạc Hà đội cái nắng chói chang đi chuyến này có thể nói là

không hề uổng công, dễ dàng đạt được mục đích - đuổi được Tịch
Duệ Nam đi. Nhưng cô vẫn cảm thấy chưa xả hết bực bội, bởi vì câu
nói “hiếp trước giết sau” cực kỳ hạ lưu của anh ta.

Tên này thật sự là ngày càng lưu manh, nhưng điều này cũng rất

bình thường. Khi gia đình anh ta dùng tiền để dẹp yên những việc
khốn nạn mà anh ta đã làm hết lần này đến lần khác, thì cô đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.