CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 510

cậu ta cho thấy lúc đầu yêu nhau cô cũng từng bị tổn thương,
nhưng không ngờ bây giờ cô vẫn lựa chọn bắt đầu lại với cậu ta.

Đối với sự lựa chọn của Bạc Hà, Quý Phong thực sự không biết

là tốt hay xấu, cũng không tiện nói gì. Cô em gái này dù sao cũng
không có quan hệ huyết thống, lời nói nhẹ thì không xong, nói
nặng cũng không được. Hơn nữa cô ấy đã trưởng thành, có thể tự do
lựa chọn người cô ấy thích và cuộc sống cô ấy muốn, không cần
nghe theo ý kiến của người khác.

Rốt cuộc, Quý Phong chỉ nói vài câu bâng quơ bình thường,

không thể hiện cách nhìn và quan điểm của cá nhân anh đối với
Tịch Duệ Nam.

Đúng lúc Quý Phong lái xe đưa Bạc Hà đến dưới lầu, đột nhiên

có một đứa trẻ chơi bóng rổ từ trong tòa nhà lao ra đường, nhào
thẳng đến trước đầu xe. Anh vội đạp phanh xe thật mạnh, kèm theo
đó là một tiếng phanh gấp chói tai, chiếc xe dừng lại, đứa trẻ sững
sờ cách đầu xe chưa đầy nửa mét.

Quý Phong xuống xe kiểm tra, xác định đứa bé không sao mới

thở phào một hơi. Bạc Hà cũng xuống xe, nói với đứa bé kia: “Em
trai, sau này từ nhà chạy ra ngoài thì đừng chạy nhanh như vậy, nếu
bên ngoài có xe đang phóng nhanh đến thì em sẽ bị đâm đó.”

Quý Phong đã xuống xe, Bạc Hà liền thuận miệng mời anh lên

nhà ngồi một lúc. Anh chẳng cần suy nghĩ liền lắc đầu từ chối,
gặp mặt Tịch Duệ Nam e là sẽ không vui vẻ gì.

Bạc Hà chào từ biệt Quý Phong, một mình lên nhà, nhìn thấy

Tịch Duệ Nam đang đứng trước cửa sổ, quay lưng lại với cô, hỏi: “Quý
Phong đưa em về à?”

Cô chẳng để tâm, chỉ gật đầu. “Vâng, anh nhìn thấy rồi à.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.