CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 523

Ngoài cửa sổ, sắc đêm thâm trầm, bầu trời đêm xanh thẫm.

Trong không trung, một vầng trăng tròn giống như gương vàng bay
trong biển xanh. Thế giới yên ắng, tháng năm tĩnh lặng, cô và anh
thân mật ôm siết lấy nhau như hợp thành nhất thể. Những giày
vò, rạn nứt, khúc mắc từng có, trong thời khắc này đều lặng lẽ tiêu
tan...

Nhắc nhở của An Nhiên cùng lo lắng của Bạc Hà đều không

thành sự thực, ngày hôm sau cô phát hiện “người bạn cũ” hằng
tháng đúng hẹn lại đến. Lúc nhìn thấy vệt máu trên quần lót,
trong lòng cô có chút thất vọng, sau khi có dự định kết hôn, ý thức
làm mẹ của cô cũng đột nhiên trỗi dậy, rất muốn sớm có thể mang
thai.

Nhưng khi có hy vọng mang thai thì lại không được, hơn nữa còn

vì “người bạn cũ” đến mà trong đêm cô và Tịch Duệ Nam không thể
thân mật nữa. Điều này đối với một chàng trai trẻ mới được nếm
trái cấm và đêm đêm vẫn mê đắm thật sự là một sự tra tấn khó
chịu. Tịch Duệ Nam nằm ở bên cạnh cô giống như chiếc bánh
kếp cứ lật qua lật lại, cuối cùng anh dứt khoát chạy đến phòng bên
cạnh ngủ. Cùng giường cùng chiếu với cô lại buộc phải có chừng mực
quy củ, chẳng khác gì một người đói khát nhìn thấy thịt nướng vàng
ươ

m lại không thể ăn, thà rằng mắt không thấy tâm thanh tịnh là

tốt nhất.

Lúc điện thoại báo có cuộc gọi, Bạc Hà vẫn đang ngủ say, mơ mơ

màng màng nhận điện. “A lô, ai vậy?”

Trong điện thoại là giọng nói hoảng loạn, lo lắng của một phụ nữ.

“Cháu là Bạc Hà phải không? Nhờ cháu chuyển lời đến Tịch Duệ
Nam, bố cậu ấy vừa mới vào bệnh viện trung tâm thành phố, xin
cậu ấy lập tức đến ngay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.