CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 530

Trong lòng Bạc Hà trào lên cảm giác ngọt ngào giống như ngậm

kẹo vậy. Cho dù ở quê cũ đã không còn người thân nữa, hộ khẩu cũng
đã chuyển rồi nhưng Bạc Hà lại không mảy may đắn đo, quyết
định nếu như Tịch Duệ Nam muốn quay về, cô sẽ đi cùng anh.

Sau khi Tịch Văn Khiêm và Phạm Na đi, Tịch Duệ Nam không

nhắc đến chuyện quay về Thanh Châu với Bạc Hà. Hai ngày này,
anh chuyên tâm thiết kế một trang web, cuối cùng đánh bại
nhiều đối thủ khác giành được hai nghìn tệ tiền thưởng. Anh ra
phố rút tiền, mua rất nhiều đồ ăn ngon mang về.

Sau khi bữa tối chuẩn bị xong, Bạc Hà ngẫm nghĩ rồi tắt đèn,

châm nến lên.

“Ăn cơm thôi.”

Tịch Duệ Nam đi ra khỏi phòng, nhìn thấy ánh nến trên bàn ăn,

khóe môi hiện lên một nụ cười. Nụ cười của anh trong ánh nến,
mông lung như có như không, chạm đến chỗ mềm mại nhất trong
tim Bạc Hà.

Sau khi ngồi xuống trước bàn ăn, anh nghiêm túc đưa ra một

thỉnh cầu với cô: “Tối ngày mai, em có thể mặc thật xinh đẹp
không? Anh muốn mời em ra ngoài ăn cơm.”

“Đi đâu ăn cơm?”

“Anh muốn mời em ăn một bữa cơm dưới ánh nến đúng nghĩa,

nhà hàng Tây cao cấp, kiểu như có hoa hồng, rượu sâm banh,

nến thơm, còn có dàn nhạc đứng bên hòa tấu.”

“Vì sao tự nhiên lại muốn mời em ăn ở nhà hàng cao cấp vậy?”

“Bởi vì anh có một chuyện rất quan trọng muốn nói với em. Em

đồng ý nhận lời mời của anh không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.