CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 528

“Nam Nam, con đừng đối đầu với Phạm Na nữa. Thực ra cô ấy

bao nhiêu năm nay cũng rất khó khăn, không danh không phận ở
cùng bố sắp mười hai năm rồi. Một người phụ nữ có bao nhiêu cái
mười hai năm chứ? Năm đó nếu cô ấy không phải nhất thời bị ma
quỷ mê hoặc mà yêu bố, bây giờ chưa biết chừng đã có một gia
đình hạnh phúc rồi, có chồng yêu thương, có con cái đáng yêu.
Nhưng bây giờ, cô ấy lại vì hòa giải mâu thuẫn giữa hai bố con ta
mà làm phẫu thuật thắt ống dẫn trứng, vứt bỏ quyền làm mẹ.
Nam Nam, cô ấy không giống như trong tưởng tượng của con,
không hy sinh bất cứ thứ gì đã dễ dàng vào được nhà họ Tịch đâu.
Con hãy chấp nhận cô ấy được không?”

Tịch Duệ Nam trầm mặc hồi lâu. “Hai người cũng đã kết hôn

rồi, con không chấp nhận thì có thể làm thế nào chứ? Sau này
chuyện của hai người con không quản. Nhưng con vẫn muốn nói
trước, con không thích cô ta, con sẽ không để ý đến cô ta đâu.”

Anh không còn tỏ thái độ phản đối gay gắt với chuyện tái hôn

của bố nữa nhưng cũng không hoàn toàn đồng ý. Thái độ của anh
là không phản đối cũng không ủng hộ, bố anh có thể lấy người phụ
nữ ông muốn lấy, vậy thì chuyện của bản thân anh, ông cũng không
được quản. Nhưng đối với anh mà nói, người phụ nữ kia và anh
không có bất cứ quan hệ gì, anh tuyệt đối sẽ không cho cô ta một
phần tôn trọng và đối đãi như với một người mẹ kế.

Tịch Văn Khiêm hiểu sự nhượng bộ của con trai, nét vui mừng lộ

rõ trên mặt. “Hiểu, điều này bố hiểu, con chỉ cần không phản đối
nữa, bố đã cảm thấy rất thỏa mãn rồi.”

Tảng đá đè nặng trong lòng Tịch Văn Khiêm nhiều ngày qua

cuối cùng đã có thể đặt xuống, ông cảm thấy thư thái chưa từng
có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.