CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 56

Nhiệt độ của ngày thứ Bảy là cao nhất từ khi vào hạ, lên đến ba

mươi sáu, ba mươi bảy độ, cho đến khi mặt trời xuống núi, vẫn còn
cảm giác khô nóng rất khó chịu. Bạc Hà vừa từ trong phòng điều
hòa ra ngoài, khí nóng lập tức bủa vây lấy cô, cả người vã mồ hôi.
Đến lúc đi tới trạm xe buýt cách đó không xa thì mồ hôi đã túa ra
như tắm.

May mà tuyến xe buýt số 56 cô đợi chẳng mấy chốc đã đến

bến, từ khi vào hạ, xe buýt của thành phố này có mở điều hòa, vé
xe cũng tăng thêm một tệ.

Lên xe có điều hòa liền cảm thấy mát mẻ hơn nhiều, chỉ là

trên xe nhiều người quá, gần như không còn cả chỗ đặt chân. Bạc
Hà cố gắng xuyên qua nhóm người đi về phía sau, theo như kinh
nghiệm đi xe buýt của cô, trên xe có chen chúc, chật chội hơn nữa thì
phía sau xe vẫn sẽ tương đối rộng rãi. Quả nhiên, phía sau khoang
xe rộng rãi hơn rất nhiều, nhưng cô vừa đi đến liền khựng lại, bởi
vì cô nhìn thấy ở hàng ghế thứ hai từ dưới lên phía bên phải
khoang xe, vị trí cạnh cửa sổ, Tịch Duệ Nam đang ngồi đó. Đầu anh
ta nghiêng dựa vào cửa kính xe, hai mắt nhắm lại giống như là
đang ngủ say.

Sau khi anh ta thôi việc rời khỏi trường đã đi đâu? Bây giờ anh ta

sẽ đến chỗ nào? Vì sao lại ngủ trên xe bus? Bạc Hà không hề
muốn quan tâm đến con người này, cố ý quay đi không nhìn anh
ta, nhưng vẫn không khỏi cảm thấy nghi hoặc.

Lúc Bạc Hà xuống xe, Tịch Duệ Nam vẫn ngủ say. Xe đi xe dừng,

người lên người xuống, thêm vào đó là âm thanh từ chiếc ti vi trên
xe và tiếng loa phát thanh nhắc nhở trạm đến, dù ầm ĩ nhưng
vẫn chẳng hề ảnh hưởng đến anh ta, anh ta thản nhiên ngủ như
đang ở trong phòng của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.