CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 560

Tạm biệt, Tịch Duệ Nam - không, không phải là tạm biệt, mà sẽ

vĩnh viễn không gặp lại, em và anh đã không cần gặp lại nữa rồi.

Chia lìa rồi, Tịch Duệ Nam... Sông Cẩm mênh mang, xa chàng

dằng dặc

(1)

.

Ý thu càng lúc càng nồng, mặt trời không còn oi nóng khó chịu

nữa, gió bắt đầu mát mẻ như nước, đầy đường lá xanh đổi sang
chiếc áo mới màu vàng đỏ, cảnh sắc đẹp đẽ như tranh.

Hội thao mùa thu của trường Quý Vân đã bắt đầu, cô bé ngày

ngày đi cổ vũ cho nhóm vận động viên trong lớp, về đến nhà còn
làm phát thanh viên sau trận đấu, tường thuật tất cả những sự việc
thú vị trên sân thi đấu một cách sinh động.

Cả gia đình quây quần bên bàn ăn tối, cô bé nhét đầy đồ ăn

vào miệng mà vẫn hưng phấn nói không ngừng: “Oa, mọi người có
biết Hạ Lôi chạy ngắn một trăm mét mất bao nhiêu giây không?
11 giây 25, thực sự là tốc độ như bay, quá lợi hại; ném lao thì Lỗi
Siêu kia rất thú vị, ném vượt xa ngoài dự liệu, suýt chút nữa thì
trúng một giáo viên tự cho rằng mình đã ở cự ly an toàn, dọa cho
thầy ấy ôm đầu bỏ chạy, bọn con cười gần chết; buồn cười
nhất là người thi đấu nhảy sào...”

“Khụ khụ khụ...” Quý Phong ngồi đối diện em gái đột nhiên lớn

tiếng ho. Sau khi Bạc Hà xảy ra chuyện, anh và An Nhiên tiếp xúc
khá nhiều, từ cô ấy biết được tất cả mọi chuyện về Tịch Duệ
Nam. Nhảy sào một thời là môn thể thao thế mạnh của cậu ấy trên
sân vận động, nên sợ Bạc Hà nghe sẽ nhớ lại chuyện gì đó.

Quý Vân tuy không hiểu gì nhưng rất nhanh ngậm chặt miệng.

Hà Uyển cũng đã nghe Quý Phong kể một số chuyện của Tịch Duệ
Nam, lập tức cảnh giác nhìn sắc mặt Bạc Hà. Cũng may, cô dường
như không hề bị khuấy động, vẫn rất bình thản. Vừa ăn cơm vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.