CHÀNG TRAI TRONG HOA HƯỚNG DƯƠNG - Trang 22

Thời gian kế tiếp, cô vẫn mải đắm chìm trong cảm giác này, say mê nhìn

ngắm đến quên cả ăn sáng. Cho đến khi bầu trời bỗng trở nên u ám, che kín
cả ánh mắt trời, lúc này Tiểu Sanh mới nhớ ra mình đã đói bụng.

Cô vuốt vuốt bụng, chuẩn bị vào nhà tìm thức ăn.

“Đúng là không biết tự chăm sóc chính mình”. Một giọng nói bỗng

nhiên vang lên.

Xong, đầu cô có phải bị đụng hư rồi hay không? La Tiểu Sanh đưa tay

véo véo khuôn mặt của mình, nhất định là do đói quá…, nhanh đi ăn chút gì
thôi.

“Ha ha…” Tiếng cười khoái trá vang lên, nhưthế đang ở sát bên tai.

“Ai?” Cô quay đầu, hoàn toàn ngây ngẩn cảngười.

Nghe nhầm còn chưa tính, vậy mà bây giờ còn có một chàng trai đang

đứng sờ sờ trước mặt, con ngươi đen nhánh chăm chú nhìn cô, ảo giác
nhưvậy cũng quá là khoa trương rồi?

“Anh… anh là ai?” Cô thử hỏi một câu, cẩn thận vươn tay nghĩ muốn sờ

thử xem đây ruốt cuộc có phải là ảo giác hay không? Khoảng khắc đầu
ngón tay chạm vào, Tiểu Sanh gần như muốn kêu lên thất thanh.

“Xuỵt!” Hắn đưa tay lên, che miệng cô, “Đừng dọa người khác.”

La Tiểu Sanh lúc này mới nhận ra, bên nhà hàng xóm cách vách, bọn trẻ

đang đùa giỡn, tiếng cười như chuông bạc, qua vách tường truyền đến thật
rõ ràng.

“Anh… anh là ai? Sao… Tại sao lại ở chỗ này?” Miệng bị lòng bàn tay

ấm áp che lại, âm thanh phát ra có chút không rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.