CHÀNG TRAI TRONG HOA HƯỚNG DƯƠNG - Trang 33

Tiểu Sanh. Chân của của trần trụi, ống quần được cuốn lên cao, rất giống
như người đi cấy lúa cho nên hắn ngăn không được nữa mà tiếp tục cười.

“Đừng cười. Không cho cười nữa.” La Tiểu Sanh mắc cỡ đỏ mặt lên, tức

giận tới mức dậm chân, “Anh mà còn cười nữa em sẽ không để ý đến anh
nữa.”

Cô vừa mới dứt lời, Quỳ vẫn cười. Hắn nhanh chóng ngồi xổm người

xuống, đem ống quần của mình cuốn cao lên, sau đó đưa tay nhận lấy chậu
nước rửa mặt cùng thùng nước, học bộ dạng của cô chạy tới chạy lui trên
mặt đất mà đón nước.

“Ha ha ha ….”

La Tiểu Sang ở một bên cười đến nghiêng ngả cả người, chảy cả nước

mắt mà nói, “Quỳ, cười thật đã nha.”

Quỳ dừng lại, ánh mắt nhìn thẳng vào cô, “Tiểu Sanh, bộ dáng em khi

cười lên thật là đẹp mắt, em hẳn nên cười nhiều hơn.”

La Tiểu Sanh giật mình. Cười nhiều sao? Cô trước kia không cười sao?

Không, trước đây thật lâu khi Tần Phong còn không có biết Giang Vân thì
cô là học muội mà hắn thương yêu, lúc đó cô thường cười hơn nữa cười đến
mức so sánh với bây giờ càng rực rỡ gấp trăm lần, gấp ngàn lần.

Không biết từ lúc nào, cô đã là người có nét cười này trên khuôn mặt.

“Tại sao?” Sự cô đơn trong mắt của cô trong nháy mắt đã bị Quỳ nhìn

vào trong mắt, hắn đi lên trước lo lắng hỏi thăm cô.

La Tiểu Sanh miễn cưỡng mở miệng mà trả lời, “Không có chuyện gì.”

“Em nói dối.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.