CHÀNG TRAI TRONG HOA HƯỚNG DƯƠNG - Trang 77

Biểu tình của Quỳ có chút kinh ngạc, một lát sau hắn an ủi nói, "Em yên

tâm, cây tử đằng là thực vật thân gỗ, đến mùa xuân sang năm còn có thể nở
hoa lại mà."

Thân gỗ? La Tiểu Sanh cúi đầu, bất an trong lòng càng mãnh liệt.

"Còn anh thì sao?" Cô cố lấy dũng khí ngẩng đầu lên, đôi môi bị răng

cắn đến trắng bệch.

Quỳ nhìn cô, con ngươi trầm xuống, làm cho trái tim La Tiểu Sanh theo

đó cũng trầm theo.

"Tiểu Sanh, anh không muốn gạt em." Quỳ nói.

Trong một khắc đó, cô cảm giác nhiệt độ thân thể dường như bị rút đi,

tay La Tiểu Sanh cũng trở nên lạnh lẽo.

"Anh gạt em." Cô nói, đôi mắt loé lên, không hề tức giận.

"Tiểu Sanh......." Quỳ vươn tay muốn ôm cô, nhưng khi gần chạm vào

thì bị cô gạt ra.

"Nói cho em biết, vừa rồi là anh đã gạt em!" La Tiểu Sanh rít lên, ánh

mắt cũng đỏ hoe.

Quỳ nhìn cô, ánh mắt đau đớn không thể lừa gạt ai được.

"Nhất định sẽ có cách đúng không? Em có thể tìm ông lão đã bán hạt

giống cho em, ông ấy nhất định sẽ có cách, nhất định......" La Tiểu Sanh
giống như bị điên, không ngừng lẩm bẩm.

"Vô dụng, Tiểu Sanh." Lời nói của Quỳ đã đập tan hy vọng duy nhất của

cô.

"Anh gạt em!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.