Ji Hyeon làm quần quật cả ngày, song giỏ cà chua anh chú làng bên cho
luôn được đặt cạnh cô để khi rảnh tay cô lại lấy từng quả ra ăn. Cà chua
ngon và ngọt vô cùng. Trái cây vừa hái, còn tươi rói là tuyệt nhất. Cà chua
tươi đến mức bỏ vào trong miệng cắn nghe rôm rốp giòn tan, hương vị
thanh mát, sảng khoái.
Anh chú thấy Ji Hyeon liên tục ăn cà chua, có vẻ rất vui, mặt mày hớn
hở.
“Làm một ly rượu nào.”
Đang ngồi ăn nhẹ thì Ho Jun mời rượu.
“Thôi ạ.”
“Ji Hyeon không uống được rượu à?”
“Không phải, tôi mà uống rượu thì không làm việc được.”
“Ôi dào, nếu Ji Hyeon không làm được thì cứ ở đấy mà ngủ. Làm ly
rượu đã.”
“Tôi hễ uống rượu là mặt đỏ ửng lên, trông xấu lắm.”
“Xấu gì chứ! Khuôn mặt Ji Hyeon mà ửng đỏ thì đẹp vô cùng. Ji Hyeon
có vẻ đẹp tự nhiên, mặt ửng hồng lên nữa thì trông như hoa hậu ấy.”
Anh chú Chong Sik nói văng cả nước bọt.
Oh my God, được khen là hoa hậu cơ đấy!
“Vậy thì cô uống một ly đi.”
Đã được ví đến cỡ hoa hậu rồi nên Ji Hyeon cũng muốn uống thử một ly.
“Vậy thì tôi uống bia nhé.”
“Thế cũng được.”
Ho Jin đặt bình rượu xuống, cầm chai bia lên thì Chong Sik đã cầm chai
bia rót vào ly tự lúc nào.