CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 283

đào hoa.

Nhưng cố tình cái người Mạc Trăn này không dễ động lòng, lại càng

không dễ động tình. Cho nên, những hoa đào kia còn chưa kịp nở đã từng
bông héo tàn trước sự lạnh lùng của Mạc Thiên Vương. Nhưng một khi anh
đã động lòng, thì rất khó tránh khỏi kiếp số này.

"Nghe nói cô ấy ngã từ trên cầu thang xuống, đến giờ vẫn hôn mê

chưa tỉnh." Âm thanh Mạc Trăn rất nhỏ, tựa như đang nói với sư phụ, lại
tựa như đang nói với mình. Lại có một chiếc xe vụt nhanh qua, Mạc Trăn
có chút máy móc điều khiển Land Rover, anh thậm chí còn không biết qua
giao lộ thì nên quẹo trái hay quẹo phải.

Sư phụ dùng dư quang liếc Mạc Trăn rõ ràng đang mất tập trung, nhàn

nhạt dò hỏi: "Con không định tới thăm cô ấy chút à?"

Những lời này tựa như một mồi nhử, sẽ luôn có con cá dễ dàng cắn

câu.

"Thăm cô ấy?" Mạc Trăn vô thức lặp lại ba chữ này, anh có thể tới

thăm cô sao? Anh nhớ Hướng Vân Trạch đã từng nói, cô đang ở bệnh viện
trung tâm.

Suy nghĩ này còn chưa thông qua não bộ, vô lăng trong tay đã gượng

gạo quẹo cua. Nếu muốn tới bệnh viện trung tâm, thì sau giao lộ này nên
quẹo phải.

Phát hiện xe đột nhiên đổi hướng, sư phụ bực bội cười ra tiếng. Tình

cảm quả nhiên là thứ khó hiểu nhất thế gian, nó có thể khiến một người trở
nên không giống mình.

Bệnh viện trung tâm thành phố A chưa bao giờ thiếu sức sống. Dù cho

những công ty khác do kinh tế đình trệ mà phần lớn đều cắt giảm nhân sự
thì nó vẫn có thể đầy ắp người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.