CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 284

Mạc Trăn dựng cổ áo khoác, lấy chiếc mũ lưỡi trai từ ghế sau, lại lấy

kính mát bản lớn ra, sau khi biến mình thành kẻ biến thái thì vẫn có chút
không an tâm.

Nếu có thêm khẩu trang thì tốt hơn, không bằng bảo sư phụ vào bệnh

viện trước rồi mua một cái?

Mạc Trăn nhìn sư phụ đang định mở miệng, đối phương đã hỏi trước:

"Cô ta tên gì? Ta giúp con hỏi phòng bệnh cô ta."

Mạc Trăn vừa vò tóc mình, vừa mất tự nhiên nói ra hai chữ: "Lê

Nhan."

Tên này so với tưởng tượng của mình còn khó nói hơn, vẫn là A Diêu

dễ nghe hơn nhiều.

Hỏi thăm phòng bệnh của Lê Nhan xong, sư phụ đi tới khúc quanh

phía trước, nói với Mạc Trăn đang trốn trong góc một con số. Tầng đó
không tính là quá cao, Mạc Trăn vì an toàn, lựa chọn cầu thang thưa thớt
người qua lại. Đối với việc này sư phụ rất có phê bình kín đáo, ông ta cảm
thấy loại hành vi này của Mạc Trăn đang ngược đãi ông già.

Đáng tiếc ông già cũng có lòng hiếu kỳ, ông ta đi theo sau Mạc Trăn,

còn đi nhanh như bay.

Phòng bệnh của Lê Nhan là gian phòng thứ ba, trong phòng rộng rãi

sáng sủa, hơn nữa còn là phòng đơn. Ở loại bệnh viện tấc đất như tấc vàng
này, có thể ở phòng đơn, xem ra gia cảnh Lê Nhan cũng không tệ lắm.

Trong phòng bệnh trừ Lê Nhan ra thì không có người nào khác, Mạc

Trăn lẳng lặng đứng trong hành lang, xuyên qua cửa kính nhìn người trên
giường bệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.