CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 286

Chỗ vừa rồi cậu ấy đứng là phòng bệnh của Lê Nhan, tuy mình có nói

với cậu ấy tên cái Lê Nhan và bệnh viện trung tâm, nhưng anh không cho
rằng Mạc Trăn sẽ rảnh rỗi cố ý tới thăm cô.

Một người không có bất cứ quan hệ nào với cậu ấy.

"Hướng công tử, anh đực ra ở chỗ này làm gì?" Trần Thanh Dương

đẩy đẩy Hướng Vân Trạch như cái cọc gỗ đứng trên hành lang, từ biểu cảm
đến giọng nói đều lộ vẻ ghét bỏ.

Mà Hướng Vân Trạch đối với oán giận của Trần Thanh Dương làm

như không nghe thấy, vẫn không nhúc nhích đứng tại chỗ.

Trần Thanh Dương nhíu nhíu mày, cũng nhìn theo Hướng Vân Trạch.

Trừ hành lang trống rỗng ra, cũng chẳng có cái méo gì cả. Người này

rốt cuộc đang nhìn cái khỉ gì vậy?

Rất nhiều năm sau, mỗi khi Trần Thanh Dương nhớ lại cảnh này, đều

không nhịn được giàn dụa nước mắt.

Cô với Mạc Thiên Vương, cứ như vậy bỏ lỡ nhau!

"NÀY!" Trần Thanh Dương không nhìn tiếp nữa, dồn hết sức gào vào

lỗ tai Hướng Vân Trạch. Hướng Vân Trạch rõ ràng bị dọa sợ, cả người đều
run lên, quay đầu lại lườm Trần Thanh Dương: "Nơi công cộng xin đừng
lớn tiếng gây mất trật tự."

Trần Thanh Dương: "..."

Nơi công cộng cũng xin đừng hóa đá mọi lúc mọi nơi được không!

Trần Thanh Dương trề môi nói cái gì đó, lách qua Hướng Cọc Gỗ, đi

tới phòng bệnh của Lê Nhan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.