CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 287

Mặc dù bác sĩ Phương đã nói Lê Nhan sẽ nhanh chóng tỉnh lại, nhưng

đã qua hơn một tháng, cô vẫn không thấy Lê Nhan có dấu hiệu tỉnh lại.

Trước ngực Trần Thanh Dương có ôm cái túi, ngồi xuống bên cạnh

giường bệnh, Hướng Vân Trạch cũng đẩy cửa bước vào.

"Ban nãy anh nhìn gì thế?" Trần Thanh Dương lấy mấy viên chocolat

từ trong túi, thuận tay ném cho Hướng Vân Trạch.

"Một người quen." Hướng Vân Trạch theo quán tính bắt lấy vật thể

đang bay tới, khi thấy rõ là chocolat thì lại ném trả lại Trần Thanh Dương,
"Tôi không thích ăn đồ ngọt."

Trần Thanh Dương bĩu môi, tự bóc một viên chocolat ném vào miệng:

"Đồ ngọt có thể kích hoạt não bộ, mấy người có chỉ số thông minh cao như
các anh không phải đều thích ăn những thứ này sao?"

"Em nghe ai nói thế?" Hướng Vân Trạch khẽ cười một tiếng, "Cao

Sâm chỉ thích ăn chanh."

"Anh ấy dĩ nhiên không giống!" Trần Thanh Dương bỗng nhiên kích

động, "Đó chỉ là Mạc Thiên Vương diễn thôi anh biết không!"

Hướng Vân Trạch: "..."

Mạc Thiên Vương vừa đi ra ngoài từ chỗ này đấy cô biết không.

"Haiz." Trần Thanh Dương kích động xong, lại bắt đầu suy sụp, "Nếu

là trước kia, chúng ta ăn mảnh trước mặt Đại Lực như vầy, nó nhất định sẽ
bò dậy đập chúng ta."

Hướng Vân Trạch: "..."

Vậy nên, đấy chính là lý do em luôn ăn trong phòng bệnh? Đúng là

dụng tâm lương khổ mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.