CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 120

cánh tay vẫn giơ lên cứng ngắc, trong lồng ngực, những sợi tóc rối tung
trên cái đầu nhỏ đang từ từ tiến lại gần hắn, hình như định nói gì đó.

Văn Sơ bỗng nhiên cảm thấy khẩn trương, hắn mơ hồ đoán được điều

Lỗ Như Hoa sắp nói. Hắn không hiểu nổi sự rung động bất chợt nổi lên
trong lòng, bởi vì lâu rồi không kết giao bạn gái sao? Tại sao trước mặt Lỗ
Như Hoa...... Cảm giác như có một lò lửa, thiêu đốt trong lòng làm hắn phát
đau.

“Thưa ngài!” Lỗ Như Hoa nuốt nước miếng, gọi Văn Sơ bằng danh

xưng đã gần quen thuộc.

Văn Sơ ừ một tiếng nhẹ như không thấy.

“Tiểu nữ...... Bán hàng, không bán thân......”

Văn Sơ thề, hắn sắp siết cổ Lỗ Như Hoa.

“Tôi giống sắc lang đến vậy sao?” Văn Sơ nghiến răng, rít từng chữ

một.

Lỗ Như Hoa không trả lời, nhưng trong đôi mắt hiện lên một chữ:

Giống!

“Anh đi được rồi!” Lỗ Như Hoa mỉm cười đẩy tay Văn Sơ, xoay

người rất nhanh lấy một cuộn băng keo trong suốt, nhanh chóng dán kín vỏ
hộp, vụng trộm thở dài một hơi nhẹ nhõm, nghiêm mặt nói: “Trời đã khuya,
anh về nhà nghỉ đi!”

“Được, nhưng ký túc xá đóng cửa rồi, cô bảo tôi đi chỗ nào?” Văn Sơ

dài giọng hỏi lại.

“...... Anh có tiền mà, ra khách sạn ngủ đi, xung quanh trường học

nhiều lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.