CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 142

đang mỉm cười nhìn những người xung quanh - dù quen hoặc không quen –
đang chào hỏi hắn, cùng lúc đưa tay vuốt cằm một cách lễ độ - coi như
dùng ngôn ngữ cơ thể trả lời. Đồng thời, tỏ vẻ hoàn toàn thong dong nghe
một loạt âm thanh hít vào.

Chỉ là...... Lỗ Như Hoa ở đâu?

Văn Sơ hoàn toàn quên bản thân đến thư viện là để đọc sách. Hắn lập

tức nhìn ngó xung quanh tìm chiếc khăng quàng màu đen luôn quấn trên
cổ.

Cũng không khó thấy, Lỗ Như Hoa ngồi bên cạnh cửa sổ. Vị trí cô

ngồi cũng không để máy tính của trường, nhưng...... Trước mặt cô lại có
một cái laptop rất tinh xảo.

Không chỉ như thế, bên cạnh cô còn có một người, chính xác là một

tên nam sinh. Tên kia lúc này đang chăm chú nhìn Lỗ Như Hoa thao tác
trên máy tính, thỉnh thoảng còn dán lên tai cô thì thầm vài câu, ‘khá là’ ăn
ý, khá là thân cận, mà vẻ mặt Lỗ Như Hoa lại khá là ‘khoái trá’, ‘khá là’
vui vẻ, ‘khá là’...... Văn Sơ đào bới vốn liếng chữ nghĩa tệ hại, cố tìm từ
ngữ thích hợp để hình dung, nhân thể, chỉ là nhân thể nhìn chăm chú vào
tên kia, nam sinh đẹp trai như ánh mặt trời thế này không cần mất nhiều
thời gian cũng có thể nhớ ra, chính là Tiếu Thanh, kẻ làm mưa làm gió
trong khoa kiến trúc, đã từng cưỡi xe đạp chở Lỗ Như Hoa.

Xem ra quan hệ giữa Lỗ Như Hoa và tên kia không tệ! Hừ, chắc chắn

là không tệ, lại còn cùng khoa nữa.

Khóe miệng Văn Sơ giương lên một nụ cười kỳ dị, lập tức bước tới vị

trí Lỗ Như Hoa và Tiếu Thanh ngồi rồi làm bộ đang đi qua.

“Hi! Thật là khéo.” Giọng Văn Sơ khá trầm thấp, nhưng vừa vặn để

Lỗ Như Hoa nghe được rành mạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.