CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 161

“Có lẽ là triều đại nào mà có Lương Sơn bá và Chúc Anh Đài?” Phó

Tâm Thành trả lời thay.

“Hồ Điệp mộng uyên ương?” Lỗ Tự Ngọc hồ nghi.

“Không phải, xuân tàm đến tử ti phương tẫn! Lúc nãy không phải gọi

‘thầy ơi’ sao? Cuối cùng cũng nghe ra một câu.” Cá voi cuối cùng cũng đặt
xong tên cho tiết mục rồi bắt đầu khen ngợi.

Văn Sơ buồn bực ngồi, thân hình cao lớn của hắn làm cho chỗ ngồi

dường như nhỏ lại, cuối cùng cũng hiểu cái gì gọi là “ngày tựa ba thu”,
theo “mệnh lệnh” của Lỗ Như Hoa, chương trình văn nghệ xong rồi, bọn họ
còn phải ở vũ hội khoảng nửa giờ để “phô trương”. Nói đến vũ hội, Lỗ Như
Hoa không khiêu vũ thì cô sẽ mặc lễ phục gì? Chắc không đến nỗi vẫn
khoác cái khăn quàng cổ đơn giản như vậy đi? Bán nhiều lễ phục như vậy,
chẳng lẽ không biết tự lấy cho mình một bộ? Văn Sơ nghĩ một hồi, lấy di
động gửi tin nhắn: “ở đâu vậy?”

Người nhận đương nhiên là Lỗ Như Hoa.

1 phút trôi qua, di động không phản ứng.

5 phút trôi qua, di động không phản ứng......

Văn Sơ tựa lưng vào ghế ngồi, mệt rã rời, trên sân khấu đang tiến hành

cuộc thi ai đọc diễn cảm, hiệu quả không khác thôi miên là mấy......

“Kế tiếp, xin thưởng thức tiết mục biểu diễn võ thuật của các bạn khoa

thể dục.” Trên đài, nữ người chủ trì mặc trang phục nàng Bạch Tuyết, ngọt
ngào thông báo .

“Võ thuật?” Cá voi bắt đầu hứng thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.