CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 162

“Chắc là khinh công?” Văn Sơ hỏi. Ba soái ca kia không hẹn mà cùng

lúc đưa mắt nhìn về phía hắn, ánh mắt đầy lặng lẽ......

Nửa giờ sau, Văn Sơ đang tiến vào trạng thái ngủ mơ màng thì bị cá

voi thoi nhẹ một cái.

“Gì chứ?” Văn Sơ bất mãn.

Cá voi lúc này đang ở trạng thái một nửa ngây ngốc, tay run run chỉ

lên khán đài. Văn Sơ bồn chồn nhìn theo tay hắn.

Toàn bộ lễ đường bị vây trong trạng thái “tình tiết ngầm hiểu”, chỉ có

vệt màu ấm áp chiếu tới chính giữa sân khấu, mà chính giữa sân khấu là hai
“vũ công”, đưa lưng về phía mọi người, tạo dáng đứng yên trước khi bắt
đầu biểu diễn.

Không đợi âm nhạc bắt đầu, khán phòng đã vang lên tiếng vỗ tay lẻ tẻ

ủng hộ. Không vì cái gì khác, chỉ vì trang phục vũ công......

Hai vũ công một nam một nữ, nam vóc dáng cao lớn chỉ nhìn cũng đủ

làm cho người ta tưởng tượng, mặc trang phục đen kiểu Latin. Vũ công nữ,
một bộ váy ngắn đỏ thẫm lộ lưng không tay, vạt váy kéo lên eo, buộc vòng
quanh chiếc lưng cong hoàn mỹ và vòng eo mềm mại, hai chân trắng nõn
thon dài, giao nhau đứng thẳng. Một cánh tay khoác lên trên vai vũ công
nam, một cánh tay khác giơ lên, sau khoảnh khắc yên lặng hoàn mỹ, cánh
tay bỗng nhiên buông xuống, âm nhạc vang lên, sân khấu rực sáng ánh đèn.

Trong tiếng nhạc dạo dồn dập, hai vũ công xoay người, mỉm cười.

Tiếu Thanh và Lỗ Như Hoa.

“Tình yêu là một con đường cô quạnh đằng đẵng, người yêu người,

người cảm thấy vô tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.